Phía sau Tề Như Trân là thành cung nguy nga, liên tục có cung nhân đi ngang qua, đằng xa có các binh sĩ tam bộ nhất cương* đang tuần tra, nơi này có thể nói là nơi cao quý nhất kinh thành.

(*: Giữa các binh sĩ cách nhau ba bước)

Nàng ta còn nhớ cuộc sống trong kinh thành mà tổ mẫu Công chúa Cảnh Phúc với nàng ta, bức tường cung cao cao, sơn trân hải mỹ, trang sức và xiêm y xa hoa diễm lệ. những buổi cung yến phồn hoa náo nhiệt, các ca cơ múa thướt tha, tạo nên hoàng thành đẹp như giấc mộng, mà kinh thành như thế luôn khiến Công chúa Cảnh Phúc khó quên… Muốn về đây là nguyện vọng lớn nhất của Công chúa Cảnh Phúc, mà bây giờ nàng ta sắp thực hiện được mục tiêu này rồi.

Nhớ đến ánh mắt Thái hậu nhìn nàng ta, và cả ánh hào quang không ai sánh kịp vào ngày hôm nay, nàng ta biết, ngôi vị Hoàng hậu đã gần như nằm chắc trong tay nàng ta rồi.

Nhưng nghĩ đến quá trình này… Người khác đều có phụ thân, huynh đệ hoặc những người khác trong nhà theo cùng, duy chỉ có nàng ta một mình lên đường, sống ở khu ngoại ô hiếm thấy bóng người, trong cung không có tai mắt, lại không có ngân lượng dư thừa để nhờ người an bài mọi việc, chỉ có thể dựa vào bản thân, nơm nớp lo sợ bước đến ngày hôm nay.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play