Tào ma ma thấy Lâm Dao để cho Thôi Quân chạy đi mất, nhớ tới đống bạc bà lại thấy đau lòng, chủ yếu là vì bây giờ họ đang trong thời kỳ rất túng quẫn, bà liền nói: “Phu nhân, là sáu mươi lượng bạc thêm một đôi khuyên tai Đông châu đó, cứ mất đi như vậy sao?”
Lâm Dao lại nói: “Không còn bạc thì đi kiếm lại. Hơn nữa, cậu ta chỉ là một đứa bé, ta có giữ lại trong phủ thì cậu ta có thể làm được việc gì?”
Tào ma ma suy ngẫm lại thấy đúng là như vậy thật, nhưng vẫn tiếc chỗ bạc kia, đương nhiên bà còn cảm thấy tức giận vì Thôi Quân không biết điều: “Phu nhân có lòng tốt nhưng cũng chẳng thấy thằng bé đó nói được một câu cảm ơn.”
Lâm Dao lại không nghĩ quá nhiều. Một đứa bé phụ mẫu đều đã mất, thân nhân duy nhất lại muốn lấy mạng cậu ta, khiến cậu ta phải trốn chạy lang thang. Một đứa bé con nhà giàu, lớn lên trong quần áo đẹp đồ ăn ngon, có khi đến cả đồng tiền cũng không biết đếm, vậy mà thoáng cái lại biến thành một tên ăn mày đầu đường xó chợ. Chỉ nghĩ cũng biết hoàn cảnh hết sức gian nan. Vậy mà cậu ta vẫn không suy sụp, còn biết che chở muội muội, thế đã là chuyện rất hiếm thấy rồi.
Dựa vào nghị lực và tâm trí như vậy không khó hiểu khi sau này cậu ta có thể trở thành một nhân vật được sử sách nhắc đến.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT