Vân Phó bị đám người chen cho tách ra, vô thức túm lấy người bên cạnh mình. Để bảo vệ đối phương còn ôm người trong vòng tay, lưng quay lại với đám người, chỉ là để chặn lại những công kích bên ngoài.
Ban nãy khi đám người xông tới, Tề Như Trân bị dọa cho giật nảy mình, vậy mà lúc này lại bị Vân Phó kéo vào trong lòng, trước giờ nàng ta vẫn luôn con thường Vân Phó, chưa nói đến việc một tên nam nhân còn đẹp hơn nữ nhân, đã vậy lúc nói chuyện cũng mềm nhẹ, nếu một ngày mà gặp được một đế vương có Đoạn tụ chi phích*, có khi nào hắn lại trở thành nam sủng luôn không.
(*: Bắt nguồn từ mối tính đồng luyến của Hán Ái Đế và Đổng Hiền. Có một ngày, Hán Ai Đế thức dậy muốn xuống giường thì phát hiện tay áo đã bị Đổng Hiền gối đầu lên. Không muốn làm sủng nam tỉnh giấc, Hoàng đế liền lấy kiếm cắt đứt tay áo của mình. Chính vì thế, người đời sau mới gọi mối tình của Hán Ai Đế và Đổng Hiền là “Đoạn tụ chi phích”)
Nhưng lúc này, Tề Như Trân chợt nhận ra, cơ thể nhìn trông gầy yếu của Vân Phó dường như lại đột nhiên trở nên có lực, ngăn lại tất cả đám người bị chen sang đây.
Trên đường đặt đầy hoa đăng, chiếu sáng lấp lánh xung quanh, dưới ánh sáng này, góc nghiêng đẹp đẽ của Vân Phó hiện ra không sót lại chút gì... Tề Như Trân nhất thời nhìn tới mất hồn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT