Tuy Thái Sâm là một lang trung nhưng việc ăn uống thì rất tùy ý, không chú trọng mấy, không giống Lâm Dao, chú trọng việc chỉ ăn bảy phần no.
Ăn lẩu xong, Mậu Xuân bưng trà nước đến cho hắn, nàng không kìm được hỏi: “Thái lang trung, ngài không sợ ăn vỡ bụng luôn sao?” Mậu Xuân và Thái Sâm vẫn luôn có chút không vừa mắt nhau, vậy nên khi nói chuyện với hắn, Mậu Xuân cũng bớt đi vài phần khách sáo, nói thẳng thừng ra luôn.
Thái Sâm không ra sức tranh cãi như bình thường mà đột nhiên im lặng, một lát mới nói: “Ai mà biết ngày mai sẽ ra sao? Hôm nay muốn ăn thì ăn cho thỏa sức, đừng bạc đãi bản thân.”
Mậu Xuân thấy thần sắc tẻ ngắt đó của Thái Sâm, nhất thời có hơi hối hận vừa nãy mình nhanh miệng, do dự một lúc nàng mới áy náy nói: “Chẳng phải lần trước ngài nói tỏi ngọt mà phu nhân bọn ta ngâm rất ngon sao, hay là lúc về ta lấy cho ngài một ít?”
Sự ủ rũ vừa nãy trên mặt Thái Sâm lập tức tan biến, hắn nói: “Được, nhớ lấy nhiều một chút.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT