Trong núi vô cùng yên tĩnh, tuy rằng cách một con đường đá nhưng hai người vẫn có thể thấy rõ từng biểu cảm nhỏ của đối phương.

“Gọi Tam gia nghe xa lạ quá, tên ta có một chữ Hằng, lớn hơn nàng, gọi Hằng đại ca là được rồi.” Hoàng đế nói xong câu này lại hỏi: “Nàng còn muốn ăn gì nữa không?” Giọng điệu dịu dàng, mang theo sự dung túng không chút che giấu.

Lâm Dao chợt thấy hoang mang, chỉ có quan hệ cực thân thiết mới có thể nói ra tên như vậy, lúc này Lâm Dao vẫn không biết tên húy của mấy vị công tử phủ Ninh Quốc công. Thật ra chỉ cần đi hỏi thăm một chút là nghe ngóng được ngay, lục công tử của phủ Ninh Quốc công tên là Vân Phó, mà đương kim thánh thượng tên húy có một chữ Hằng.

Hoàng đế sinh ra là Hoàng trưởng tử, là sự kỳ vọng của vạn chúng, tiên hoàng mất một tháng trời mới có thể chọn ra chữ Hằng trong vô số tên, Hằng giả cửu dã, hy vọng vương triều ổn định vĩnh cửu, hoàng trưởng tử bình an trưởng thành như tâm nguyện.

“Như vậy không thích hợp cho lắm.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play