Triệu Hằng ngồi trong thư phòng, trên trường kỷ gỗ tử đàn hoa điền bên trái bày một bộ trà cụ, là bộ trà cụ phật thủ hoa mai thanh hoa từ mà hắn yêu thích nhất. Hắn bưng chén trà, nghiền ngẫm hoa văn bên trên, tinh tế phẩm nước trà, trên mặt thoáng hiện nét thả lỏng.

Lý Hiện đứng một bên nói: “Không ngờ Điện hạ của chúng ta lại thông minh như vậy, Bệ hạ vừa nghĩ xem nên sắc phong bằng cách nào thì Điện hạ đã giúp Bệ hạ một tay rồi.”

Tuy rằng Triệu Hằng biết lời này là nịnh bợ thôi, nhưng trong lòng vẫn rất đỗi tự hào. Trưởng tử đúng là sự kiêu ngạo của hắn, mắt hắn tràn ra ý cười.

Lý Hiện cũng không nhịn được mà suy nghĩ, lúc trước hắn còn cho rằng Lâm thị đã qua tuổi xuân thì Hoàng đế sẽ dần phiền chán thôi. Vậy mà hai người vẫn ân ái không ngừng, ngay cả mấy đứa nhỏ cũng không chịu kém cạnh, đặc biệt là Hoàng trưởng tử. Thông minh trác tuyệt, đoan chính khí khái, luôn được người khen ngợi. Giờ trong triều có ai không biết sự xuất sắc của Hoàng trưởng tử thôi. Có một Hoàng trưởng tử như vậy thì dã tâm lớn cỡ nào cũng dần ổn định, cũng coi như cho các triều thần một liều thuốc an thần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play