Không ai ngờ được rằng Triệu Thiên Tứ lại kích động như thế.
Đứa trẻ chưa đầy bốn tuổi, tự nhốt mình trong phòng tuyệt thực, Lâm Dao vô cùng dịu dàng, đứng ở trước cửa phòng của cậu bé, nói: “Con không ăn, nương cũng không ăn.”
Lâm Dao không trách mắng Triệu Thiên Tứ, thậm chí nàng còn chưa từng phê bình kiểu tuyệt thực này của cậu. Nàng ngồi dưới mái hiên, cầm khung thêu hoa, từng đường may mũi khâu thêu lên đấy.
Triệu Uyển Dung không biết xảy ra chuyện gì, nhưng cô bé biết là ca ca không vui, nương cũng không được vui, ngay cả bánh đậu đỏ bình thường cô bé thích ăn nhất cũng nuốt không trôi nữa, ngoan ngoãn dựa vào lòng Lâm Dao, đối lúc lại để lộ biểu cảm lo âu. Lâm Dao bảo Mậu Xuân đưa cô bé đi chơi, Triệu Uyển Dung cũng đi, nhưng chưa đến một canh giờ thì lại quay về, bĩu môi, nhìn như muốn khóc, uất ức nói: “Nương, con muốn chơi với ca ca.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT