Buổi chiều đầu xuân, ánh mặt trời vừa phải, chiếu rọi lên người khiến con người trông khá lười, đang lúc tâm trạng con người thấy thoải mái nhất thì Vương Chính Trạch lại cảm thấy như rơi xuống vực sâu, cả người lạnh lẽo.
Nói ra hắn ta nhiều năm nay không có con, trong lòng mong chờ nhất điều này, nhưng lúc này đứa nhỏ lại đến như thế, hắn ta hoàn toàn không thấy vui gì cả, khoảnh khắc đấy hắn ta đột nhiên ý thức được, có lẽ là vì người mang thai con hắn ta không đúng ý hắn ta mà thôi.
Chung Niệm Thu nhìn sắc mặt u ám đó của Vương Chính Trạch, căng thẳng bấu chặt lòng bàn tay, bảo: “Đại nhân, trong bụng thiếp thân có mang cốt nhục thân sinh của chàng đấy!” Nghĩ đến tình cảnh của mình hiện tại, nàng ta không kìm được mà rơi lệ, bảo: “Thiếp thân biết trong nhà xảy ra chuyện đáng xấu hổ như thế, thật sự không có mặt mũi đến gặp chàng, nhưng xuất giá tòng phu, kể từ khi thiếp thân gả vào Vương phủ, thì thiếp thân đã là người của Vương gia rồi, bây giờ đang có mang, thì càng nên phải khai chi tán diệp cho Vương gia, mong đại nhân thương xót, cho dù có ghét bỏ thiếp thân... cũng đừng ghét bỏ đứa nhỏ này.”
Chung Niệm Thu suy cho cùng cũng đã thay đổi, biết lấy lùi làm tiến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT