Mọi người đều cổ vũ như thế.

Chỉ có Nghiêm Trình Thành và Tư Bắc biết.

Cung Dịch ngồi ở đó, chỉ là vì không muốn ngồi chung với người khác thôi.

Bọn họ cũng biết.

Nếu thiếu gia Cung đã ngồi trên đó rồi thì sau này sẽ không xuống nữa.

"Cái trò tuyển chọn này của các cậu thật quá nhàm chán,” Tư Bắc lắc đầu, “Nhiều năm như thế, cậu đã thấy ai cướp được ngôi vị số một từ tay Cung Dịch chưa?”

“Chú thì biết cái gì!” Nghiêm Trình Thành ghét bỏ nói.

Tư Bắc suýt đánh nhau với Nghiêm Trình Thành trong phòng điều khiển.

Nội tâm Cố Kiều Niệm chịu một cú sốc lớn.

Sau khi hai set đấu khác trôi qua, cô mới dần bình tĩnh lại.

Lúc này cũng đến lúc nghỉ ngơi tạm dừng ghi hình.

Chu Chu vội vàng đi lên: "Có nửa tiếng nghỉ ngơi, thay quần áo đi.”

“Ừ.” Cố Kiều Niệm trả lời.

"Mệt mỏi à? Em thấy từ khi center đầu tiên xuất hiện, chị có hơi mất tập trung.” Chu Chu vừa đỡ Cố Kiều Niệm xuống bậc thang, vừa nói, "Công nhận, center đầu tiên đúng là đẹp trai hết sảy, cậu ta là thực tập sinh tự do đúng không? Em phải dụ cậu ta tới công ty chúng ta mới được!”

Center đầu tiên tất nhiên chính là Cung Dịch.

Khi Cố Kiều Niệm nghe vậy, cô suýt nữa ngã khuỵu.

“Chu Chu, xuống cầu thang đừng nói chuyện!”

Chu Chu nhìn cầu thang có ba bốn bước là đi xong: “???”

Vô cùng khó hiểu.

Cố Kiều Niệm thầm cảm thấy hơi khó chịu vì mình bị Cung Dịch làm cho rối loạn.

Sau khi thay quần áo quay về, Cố Kiều Niệm sắp xếp lại suy nghĩ của mình.

Anh ta có phải đỉnh lưu hay không thì liên quan gì đến cô.

Dù cô đã ngủ với anh ta thì sao chứ!

Tương lai cứ làm một người xa lạ là được, quá khứ thì cứ để yên, việc gì phải để quá khứ xáo trộn hiện tại chứ.

Quay lại hội trường ghi hình.

Tất cả các thực tập sinh đang làm quen với nhau.

Xung quanh Cung Dịch có rất nhiều người, trong đó có cả cố vấn vũ đạo Hứa Hi Nghiên.

Cố Kiều Niệm chỉ nhìn một cái, sau đó ngồi trở lại vị trí của mình.

“Kiều Kiều xem nhiều thực tập sinh biểu diễn thế rồi, có ưu tiên thực tập sinh nào không?” Bùi Hữu Hiền hỏi Cố Kiều Niệm.

“Có rất nhiều, nếu những tài năng khác của Cung Dịch vừa rồi cũng hoàn hảo, có thể sẽ là lựa chọn đầu tiên của tôi.” Cố Kiều Niệm thoải mái nói.

Gạt cái chuyện một đêm hay không một đêm kia sang một bên.

Gương mặt của Cung Dịch chính là tờ giấy thông hành không giới hạn trong giới giải trí hiện nay.

Nếu thực lực cũng tương đương thì tương lai sẽ vô cùng rộng mở!

“Ứng cử viên đầu tiên của hai chúng ta như nhau!” Bùi Hữu Hiền gật đầu, “Một mầm non ca hát tốt!”

Khúc Mộc cũng lặng lẽ xen vào: "Tôi cũng coi trọng cậu ta.”

Hầu như tất cả cố vấn đều nhất trí đặt nhiều kỳ vọng vào Cung Dịch.



Quá trình ghi sẽ sớm bắt đầu.

Hứa Hi Nghiên cũng trở về từ chỗ Cung Dịch.

“Trò chuyện thế nào rồi?” Thầy rap Nico hỏi.

“Rất tuyệt, cậu ấy rất ga lăng và lễ phép, còn nhờ tôi sau này chỉ bảo cậu ấy nhiều hơn.” Khi Hứa Hi Nghiên nói câu này, không biết tại sao đột nhiên lại liếc qua nhìn Cố Kiều Niệm.

Cố Kiều Niệm hoàn toàn làm lơ cô ta.

Xem xét cẩn thận những thực tập sinh sẽ xuất hiện tiếp theo.

Nhóm X-Boxs.

Nhóm của Vưu Vi.

Đến lượt gã rồi.

Ngón tay Cố Kiều Niệm khẽ gõ lên mặt tài liệu.

Quá trình ghi hình bắt đầu.

Cố Kiều Niệm gọi các thực tập sinh lên sân khấu như thường lệ: “Tiếp theo, Đông Tinh Entertainment nhóm X-Boxs.”

Nhóm nhạc nam này đã debut vào mùa đông năm ngoái.

Độ nổi tiếng không kém cạnh, công ty cũng rất giàu có, bốn chàng trai với những mái tóc sặc sỡ, tạo hình và trang phục rất có phong cách thần tượng, bước lên sân khấu âm nhạc.

Vì Vưu Vi rất đẹp trai, dáng người cao ráo, nên đảm nhận vai trò visual của nhóm.

Anh ta đứng ở giữa, mái tóc trên đầu nhuộm màu đỏ, trông đặc biệt bắt mắt.

Đằng sau có rất nhiều người quen biết nhóm nhạc của bọn họ, lúc này đang ở đằng sau thảo luận liên tục.

Sau khi giới thiệu ngắn gọn.

Cố Kiều Niệm bảo họ bắt đầu màn biểu diễn.

Ban đầu cho rằng đây là nhóm nhạc đã debut, các khía cạnh hẳn đều sẽ khá tốt.

Nhưng…

Bốn người trong nhóm này rõ ràng đều muốn mình có nhiều đất diễn hơn.

Kết quả là, tổng thể vô cùng hỗn loạn.

Không hề ngạc nhiên, cả nhóm đều bị phê bình.

Khi sắp công bố bảng xếp hạng, Vưu Vi đột nhiên giơ tay: "Có thể cộng thêm điểm biểu diễn cá nhân không?”

Các cố vấn thảo luận một lúc và đồng ý trao cơ hội.

Không ngờ, Vưu Vi đột nhiên nhìn Cố Kiều Niệm, vẻ mặt đáng thương: “PD, có thể giúp tôi một việc được không? Tôi cần một bạn nhảy!”

Bên dưới lập tức ồn ào.

Cố Kiều Niệm ngước mắt nhìn gã.

Cô vừa nói gì nhỉ?

Chỉ mong tên cặn bã sẽ không gây sự với cô, nhưng mà gã cũng gấp gáp thật đấy, vừa bắt đầu đã muốn dụ dỗ cô rồi?

Vưu Vi có một đôi mắt cún con, khi nhìn người khác đều lộ ra vẻ ngây thơ, khiến người ta không nỡ chối từ.

Gã sử dụng nó rất tốt.

"Không được, đây là đánh giá xếp hạng ban đầu của các bạn, mọi người đều độc lập hoàn thành phần biểu diễn của mình, nếu tôi giúp bạn, vậy sẽ không công bằng với mọi người.” Cố Kiều Niệm từ chối không thương tiếc.

Đây là điều Vưu Vi hoàn toàn không hề ngờ tới.

Dù sao trước đây Cố Kiều Niệm cũng là một người tốt trong giới giải trí, là loại mà mọi người đều công nhận.



Sao cô ấy có thể công khai từ chối một thiếu niên nhỏ yếu đáng thương lại còn không nơi nương tựa như mình chứ?

“Còn muốn tiếp tục không?” Cố Kiều Niệm hỏi.

“Vâng.” Vưu Vi không bỏ phí cơ hội này, gã vẫn nhảy một đoạn vũ đạo solo.

Có lẽ đã bị ảnh hưởng bởi chuyện vừa xảy ra.

Anh ta đã mắc vài sai sót.

Cuối cùng, cả bốn đều đạt hạng C.

Quá trình ghi hình tiếp tục cho đến 5 giờ sáng, cuối cùng cũng hoàn thành buổi ghi hình đánh giá sơ bộ của tất cả thực tập sinh.

Cố Kiều Niệm bước lên sân khấu, đối mặt với toàn thể thực tập sinh.

“Sau đây tôi sẽ công bố bài hát chủ đề và vũ đạo của Thần Tượng quốc dân, mọi người sẽ hoàn thành việc học tập bài hát chủ đề và vũ đạo bài hát chủ đề trong 3 ngày tới.”

Phía dưới sân khấu liên tiếp vang lên tiếng than thở.

Đều cảm thấy ba ngày là quá ngắn.

Cố Kiều Niệm công bố xong nhiệm vụ, Hứa Hi Nghiên bèn dẫn theo vũ đoàn lên sân khấu nhảy vũ đạo của bài hát chủ đề.

Đến đây, buổi ghi hình đầu tiên chính thức kết thúc.

Các thực tập sinh và cố vấn lần lượt đi vào phòng đen nhỏ thực hiện phỏng vấn sau khi ghi hình.

Chu Chu thấy Cố Kiều Niệm đã rất mệt mỏi, muốn để cô có thể về nhà sớm chút nên đã đi lấy đồ và sắp xếp xe trước.

Kết quả là thời gian phỏng vấn của Cố Kiều Niệm bị đẩy lên sớm hơn dự định.

Khi cô đi ra, Chu Chu còn chưa quay lại.

Lúc này, cửa phòng nhỏ màu đen bên cạnh cũng mở ra.

Cố Kiều Niệm liếc nhìn theo bản năng, sau đó: “…”

Thật đúng là may mắn ghê cơ, sao lại có thể đơn độc gặp được anh ta chứ?

Cố Kiều Niệm khẽ gật đầu, tránh sang một khoảng.

Cung Dịch đi ngang qua cô, vừa loạng choạng người, anh đột nhiên dừng lại: “PD, tôi có một số câu hỏi về nội quy của trại huấn luyện, có thể hỏi cô không?”

Cố Kiều Niệm không ngờ anh ta sẽ chủ động bắt chuyện với mình, sau khi điều chỉnh cảm xúc, cô tao nhã hào phóng trả lời: "Tất nhiên là được, bạn có thể hỏi tôi và các cố vấn khác nếu bạn có bất kỳ thắc mắc nào.”

“Vấn đề này chỉ PD mới có thể trả lời được.”

Cung Dịch nghiêng đầu nhìn Cố Kiều Niệm, anh cao hơn Cố Kiều Niệm một đoạn, lúc nhìn cô phải hạ mắt xuống.

Cố Kiều Niệm đột nhiên nhớ ra.

Ở kiếp trước, Dương Tuyết đã cười nhạo câu tâng bốc do fan của Cung Dịch viết.

Có một câu nói là Thần yêu thế nhân.

Cố Kiều Niệm vẫn luôn không hiểu loại hình dung này có ý gì.

Nhưng ngay giây phút bị anh nhìn chằm chằm, dường như cô cũng hơi hơi hiểu rồi.

Ánh mắt của người này bình tĩnh, thậm chí là lạnh lùng, nhưng lại tràn đầy sức mạnh không biết tên có thể khiến lòng người khiếp sợ.

Chẳng lẽ không giống như Thần đang nhìn chúng sinh sao?

“Vấn đề gì?” Cố Kiều Niệm hỏi.

Cung Dịch cúi thấp đầu xuống một chút, môi gần như chạm vào vành tai Cố Kiều Niệm, Cố Kiều Niệm có thể cảm nhận được hơi thở của anh ta đang phả trên cổ cô.

“Cố vấn có thể ngủ với thực tập sinh không?”

Giọng điệu của Cung Dịch nhẹ nhàng, hỏi ra từng chữ một.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play