Cố Kiều Niệm cười chúm chím.

Đưa tay nâng cằm của anh, hơi nghiêng đầu nhìn anh, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve môi của anh.

Cặp mắt kia của Cung Dịch vừa sâu thẳm vừa ướt át, không hề che giấu khát vọng với Cố Kiều Niệm, anh ngửa đầu nhìn cô.

"Nếu ở cổ đại, cậu nhất định là một hôn quân." Cố Kiều Niệm nói.

Cung Dịch cười.

Sau đó cánh tay đột nhiên ôm chặt eo Cố Kiều Niệm.

Cố Kiều Niệm có hơi mất cân bằng, nhào về trước, thiếu chút nữa chóp mũi hai người đụng vào nhau.

"Chúng ta như nhau."

Cung Dịch và Cố Kiều Niệm, hai người đều rất rõ ràng.

Họ đều mê mệt với đối phương, dù là cơ thể hay là cái gì khác.

Nếu Cung Dịch là vua, Cố Kiều Niệm chính là yêu phi khiến cho anh ngu muội.

Nếu Cố Kiều Niệm là vua, Cung Dịch chính là nam sủng họa quốc khiến cho cô lưu luyến giường nhỏ, muộn giờ lâm triều.

"Lần đầu tiên, cũng là lần cuối cùng."

Cố Kiều Niệm nâng cằm của anh, có hơi nghiêm nghị, hoặc như là đang dỗ người bạn nhỏ.

"Sau này không được phép trốn học, nhất định phải diễn tốt âm mưu phượng hoàng, biết chưa?"

"Diễn tốt thì có thưởng không?" Cung Dịch nói, môi nhẹ nhàng hôn môi Cố Kiều Niệm, không hôn sâu.

Cứ hời hợt như vậy.

Anh hơi dừng lại một chút, sau đó lại hôn.

Ánh mắt Cố Kiều Niệm đuổi theo môi của anh theo bản năng.

"Cậu muốn gì?" Giọng Cố Kiều Niệm đã hơi nhẹ nhàng.

Cung Dịch nhìn môi Cố Kiều Niệm, rồi nhìn Cố Kiều Niệm với ánh mắt tràn đầy xâm lược và độc chiếm.

"Bảo bối mà, tôi muốn quá nhiều." Cung Dịch khẽ vuốt gò má Cố Kiều Niệm, nói từng chữ từng câu.

Ánh mắt của anh nóng bỏng, giống như có thể hòa tan Cố Kiều Niệm vậy.

Bảo bối mà?

Hình như đây là lần đầu tiên Cung Dịch gọi mình như vậy.

Tim Cố Kiều Niệm đập rất nhanh.

Cô hơi cụp mắt xuống, chủ động hôn Cung Dịch.

Dù sao Cung Dịch cũng có nhu cầu, để cho cô hôn, nhưng khi cô muốn nụ hôn này càng sâu, anh tránh đi.

Lặp đi lặp lại như vậy rất nhiều lần.

Rốt cuộc Cố Kiều Niệm cũng tức giận.

Cô nâng cằm Cung Dịch, tròng mắt ướt át và tức giận.

Cung Dịch nhìn, trong đáy mắt đều là nụ cười.

Sau đó chính anh dâng lên.

Anh nhẹ nhàng cắn cánh môi Cố Kiều Niệm.

Sau đó nói ở bên tai Cố Kiều Niệm.

"Nếu là thưởng, vậy tôi muốn cái gì, chị đều cho có được không?"

Não Cố Kiều Niệm đã có hơi không tỉnh táo.

Cô nhìn Cung Dịch, không trả lời ngay.

Cung Dịch lại cắn cắn dái tai cô: "Trả lời tôi. Có được hay không?"

"Không thể quá đáng." Cố Kiều Niệm dùng lý trí còn lại nói.

"Không quá phận." Tay Cung Dịch to, một bàn tay anh có thể ôm trọn gò má và nửa đầu Cố Kiều Niệm.



Anh cười bối rối.

Từ từ đẩy ngã Cố Kiều Niệm ở trên ghế sa lon.

Sau đó tỉ mỉ hôn mặt cô, tay nhẹ nhàng nắn bóp dái tai cô.

Sau đó trong thoáng chốc, Cố Kiều Niệm nghe thấy Cung Dịch nói một câu: "Là chọn hai bộ fanfiction, chị và tôi diễn một lần là được."

Fanfiction.

Trong đầu Cố Kiều Niệm xáo trộn.

Fanfiction cái gì?

Diễn thì diễn.

Cô là diễn viên, có nhân vật gì không thể diễn được?

"Được không?"

Cung Dịch hỏi.

Giọng nói kia dịu dàng, giống như có thể hóa ra nước.

Cố Kiều Niệm bối rối gật đầu.

"Chị thật tốt, tôi thích chị nhất."

Cung Dịch nhẹ nhàng nói ở bên tai Cố Kiều Niệm, khóe miệng còn nhếch lên nụ cười như ý.

*

Mặc dù Cung Dịch chỉ tham gia một nửa chương trình Thần tượng quốc dân.

Nhưng ngoài chương trình, còn có một phân đoạn đặc biệt dành cho vip được phát sóng vào thứ tư.

Từ những tài liệu thực tế hạn chế này.

Người hâm mộ vẫn cắt ghép được rất nhiều hình ảnh của Cung Dịch có trong video.

Video này dài chừng hai phút.

Kết hợp với âm nhạc, có gần hai triệu lượt thích trên nền tảng Tik Tok.

Lượng phát sóng trên các nền tảng khác cũng lên đến mấy triệu.

Không có gì khác.

Dù không phải là người hâm mộ thì họ cũng đều trả tiền vì xinh đẹp.

Mà tên của video này.

Là… Cung Dịch, thuốc kích thích dạo đầu!

Cố Kiều Niệm đã xem video này.

Hơn nữa cô còn lặng lẽ lưu nó vào album ảnh của mình.

Nhưng, khi cô đọc tên tiêu đề, trong lòng cô vẫn than thở, thuốc kích thích dạo đầu cái gì... Khoa trương.

Không lâu sau đó.

Cố Kiều Niệm trúng độc tận xương vẫn cảm thấy mình trước đây còn quá non trẻ.

Đối với người có bản lĩnh như Cung Dịch, còn không biết rõ bằng người hâm mộ.

Ai có thể nghĩ ra.

Ban đầu cô đẩy Cung Dịch ra.

Sau thấy anh nhỏ tuổi, không có kinh nghiệm gì, cảm thấy mình là lãnh đạo, không nên trêu chọc người bạn nhỏ người ta.

Lúc này mới qua bao lâu.

Người bạn nhỏ thầm làm mọi thứ, đột nhiên tăng mạnh.

Một vài nụ hôn, một vài động tác nhỏ đã lấy đi tất cả sự tỉnh táo của nữ vương lý trí là cô.

Khó hiểu mà đồng ý một vài điều kiện một lần sảy chân để hận nghìn đời!

Khi Cố Kiều Niệm tỉnh dậy.

Cô đi từ phòng khách ghế sa lon về phòng ngủ.



Cung Dịch không ở trên giường.

Nhưng cô nghe thấy giọng Cung Dịch.

Mở mắt mê hoặc, cô thấy Cung Dịch ngồi ở trước cửa sổ sát đất, một tay cầm điện thoại di động, máy vi tính đặt ở trên đầu gối.

Anh lưu loát nói tiếng Pháp.

Cố Kiều Niệm chỉ có thể nghe ra anh biết nói tiếng Pháp.

Còn về nội dung, cô nghe không hiểu một chữ.

Cô cũng lười nghe.

Cổ họng cô có hơi đau, cô nhìn về phía tủ đầu giường, Cung Dịch để một ly nước ở đó.

Che chắn trước ngực, Cố Kiều Niệm chậm rãi đi qua đó.

Cung Dịch nhìn lại.

Anh để máy vi tính xuống. Anh vẫn còn đang nói chuyện điện thoại, nhưng đã đi tới, cầm ly nước.

Ly nước đã hơi lạnh.

Cố Kiều Niệm trơ mắt nhìn anh.

Biết anh đang gọi điện thoại, cô yên lặng, không phát ra âm thanh cũng.

Vừa mới tỉnh ngủ, cô vẫn còn có hơi mơ màng.

Đáng yêu chạm đến trái tim Cung Dịch, anh cất điện thoại, mở loa, đặt ở đầu giường.

"Làm gì vậy?"

Cố Kiều Niệm hỏi bằng khẩu hình.

Cung Dịch không lên tiếng, cầm lấy ly nước, uống một hớp.

Sau đó anh ôm Cố Kiều Niệm, hơi xốc cô lên một chút, giữ tư thế ngửa về sau, Cung Dịch cúi đầu, đút Cố Kiều Niệm uống nước.

Cố Kiều Niệm: "!"

Đầu bên kia điện thoại di động của Cung Dịch vẫn có người nói chuyện.

Cung Dịch đút xong.

Anh nhìn Cố Kiều Niệm với vẻ mặt tươi cười.

Đầu bên kia điện thoại di động không treo.

Cố Kiều Niệm vẫn không lên tiếng.

Cô đánh Cung Dịch, ý bảo anh làm việc cho tốt, buông cô ra.

Lúc này.

Giọng nói ở đầu bên kia điện thoại di động dừng lại.

Có vẻ là đang đợi Cung Dịch trả lời.

Cung Dịch hôn Cố Kiều Niệm, sau đó vẫn giữ giọng điệu lạnh lùng thường ngày và trả lời đôi câu.

Tiếp đó, đối phương lại tiếp tục nói.

Cố Kiều Niệm rất khát.

Một ngụm nước kia không hề giúp cô giải khát.

Vẻ mặt cô cầu xin tha thứ, cô xoa gò má Cung Dịch, nhỏ giọng nói: "Ngoan một chút có được không?"

Cung Dịch chỉ chỉ môi của mình.

Nụ hôn huyền thoại.

Cố Kiều Niệm dở khóc dở cười.

Cô lập tức bưng gương mặt của anh, hôn ba, bốn lần.

Lúc này Cung Dịch mới buông cô ra, cầm điện thoại di động lên, tắt loa.

Cố Kiều Niệm quấn chăn tơ tằm, trượt khỏi giường từ bên kia, rất sợ Cung Dịch giở trò gì nữa, đi nhanh ra cửa tìm nước uống.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play