Cừu Cẩn sợ bị bệnh nên sau khi quay xong cảnh diễn dưới nước liền quay về tắm rửa, nhưng không vậy mà vẫn bị cảm.

Buổi sáng ngày hôm sau cậu liền phát hiện trong người không ổn lắm, yết hầu khô nóng, đầu cũng choáng váng, ước chừng đã bị cảm. Cũng may là hôm nay không có cảnh diễn cũng sẽ không làm chậm trễ việc quay chụp.

Cừu Cẩn vừa mới chuẩn bị gọi điện cho Lưu Vĩ, còn chưa kịp gọi thì cánh cửa đã mở ra, Lưu Vĩ tay chân nhẹ nhàng mang theo bữa sáng đi vào.

"Tỉnh rồi? Có thể ăn sáng được rồi."

Cừu Cẩn bỏ điện thoại xuống, há miệng thở dốc, liền phát hiện một chút âm thanh cậu cũng không thể phát ra được.

Lưu Vĩ cũng không chú ý tới sự kì lạ của cậu, một bên giúp cậu chuẩn bị quần áo ngày hôm nay, một bên nói chuyện phiếm với cậu, ngữ khí rất vui vẻ.

"Anh, anh lại lên hot search rồi! Cảnh anh giả nữ bị ướt đã bị một người quay lại rồi đăng lên mạng, bây giờ đã có vài vạn lượt chia sẻ, việc này cũng không phải do bên chúng ta mua thủy quân nữa."

Cừu Cẩn ho vài tiếng, rất vất vả mới có thể lấy lại âm thanh của mình, yếu ớt nói: "Ừm, biết rồi."

Cậu vừa nói xong, cuối cùng Lưu Vĩ cũng phát hiện ra sự kì lạ của cậu, vội vàng ném đồ xuống chạy tới.

"Bị cảm sao?"

Cừu Cẩn gật đầu: "Có chút, đầu hơi choáng, cổ cũng khô."

Lưu Vĩ lập tức rót cho cậu một ly nước, lại đo nhiệt độ cơ thể, may mắng chỉ sốt nhẹ một chút, thuốc hạ sốt cũng đã có sẵn, nhưng Cừu Cẩn sợ mình sẽ bị ho, nên lại để Lưu Vĩ đi mua thuốc trị ho.

Sau khi Cừu Cẩn uống thuốc trị ho xong liền nằm trên giường, nhưng vẫn không thể nào ngủ được, thế nên cậu quyết định lên Weibo coi cái hot search kia của mình.

Không thể không nói, cái đề tài này được không ít người tương tác, cũng rất bắt mắt, "Cừu Cẩn giả nữ ướt người" lại chói lọi nằm ngay trên hot search số tám.

Khi cậu vừa nhấn vào đã thấy cả đống người chia sẻ bài này.

Đó là lúc sau khi kết thúc cảnh quay, khi cậu dùng khăn để lau tóc, lại chậm rãi ngẩng đầu lên. Tài khoản marketing còn săn sóc thêm filter vào, nên có cảm giác mông lung giống như đang ở thập niên 80.

Bình luận càng hoa hoè loè loẹt hơn.

[Tui có phiếu thứ tự đầu tiên, nên để tui liếm trước?]

[Để tui tới trước cho, cho tui liếm!]

[Cái giá trị nhan sắc này, mãi mãi yêu mỹ thiếu niên có diện mạo trung tính!]

[ĐM, người này là Cừu Cẩn hả? Tuyệt thế mỹ O ở chỗ nào tới?]

[Thật hài hước, người ta là Alpha gợi cảm nhất giới giải trí, O chỗ nào?]

[Có một nói một, mấy người coi cái ánh mắt và cái dáng dấp này, không cảm thấy cậu ta nhìn rất mảnh mai à?]

[Có lẽ là do lúc đó ảnh giả nữ chăng, không phải đang quay Cơ Dao à?]

...

Nói đến Cơ Dao không chừng đây lại là lá bài của đoàn phim đang lên để xoát nhiệt độ.

Ngay cả Cừu Cẩn cũng không thể không bội phục trình độ ma quỷ của đoàn phim, không chỉ quay tốt mà ngay cả tuyên truyền cũng đầu tư như vậy, chỉ cần một giây thôi cũng đủ đạp lên mặt các sản phẩm khác trong nước chà lên mặt đất.

Đôi mắt nhìn lâu cũng có chút mỏi, Cừu Cẩn không định coi tiếp, nhưng mà ngay lúc cậu chuẩn bị bỏ điện thoại xuống, cậu lại đột nhiên nhớ ra một chuyện...

Cừu Cẩn chia sẻ cái bình luận "Tuyệt thế mỹ O" kia rồi kèm theo dòng chữ "Ánh mắt thật tốt, nhân tiện nói luôn, trước đó không lâu tôi đã phân hóa lần thứ hai thành Omega."

Cư dân mạng:???

Fans: Ha ha ha ha, không nghĩ tới đùa vui như vậy.

Antifan: Ủa, lại bắt đầu định làm gì à? Ngay cả giới tính thứ hai cũng đem ra nói, công ty quản lý cũng không tới nỗi bắt tay đùa người khác với cậu chứ?

Chuyện này Cừu Cẩn đúng là đã nói qua với công ty, nhưng loại vấn đề sinh hoạt này cũng không làm ảnh hưởng tới lợi ích công ty, nên công ty cũng không quy định cứng nhắc, nói hay đều là quyền của cậu. Cừu Cẩn cũng không định lừa người khác, nhưng cũng không tìm được cơ hội, bây giờ đã có người nhắc tới cậu cũng thuận tiện nói ra.

Dù sao trước khi cậu phân hóa không lâu cũng có vụ việc O giả làm B lộ ra ngoài, bị người khác phê phán là lừa gạt fans, chọc ra một thân đen.

Cừu Cẩn giải quyết việc này xong, đăng bài Weibo này xong liền đi ngủ, cũng không để vấn đề này trong lòng.

Ban đầu quần chúng ăn dưa cũng không để trong lòng, chỉ nghĩ cậu đang đùa, còn sôi nổi nói cậu thật hài hước.

Thẳng đến khi tài khoản công ty quản lý của Cừu Cẩn chia sẻ bài Weibo này, mọi người lúc mới biết chuyện này có lẽ cũng không phải chuyện giỡn chơi.

Cừu Cẩn thật sự phân hoá thành Omega? Chuyện khi nào thế?

Nhưng không phải cậu là Alpha sao? Sao có thể từ A biến thành O được?

Nếu đây là sự thật, chẳng lẽ bởi vì chuyện này nên cậu mới không thích Hạng Hi nữa à?

Cũng hợp lí, cậu theo đuổi Hạng Hi lâu như vậy, tại sao lại đột nhiên hết hy vọng? Người giống như cậu sao có thể bởi vì bị Hạng Hi mắng một cái liền hết hy vọng?

Đương nhiên là không thể rồi, cho nên nhất định là bởi vì cậu từ A biến thành O!

Theo đuổi người ta được một nửa, liền phát hiện mình chỉ có thể làm chị em với người ta, trời ạ đây là cái cốt truyện ngược tâm gì chứ!

Nhưng mà chuyện này cũng không ngược lắm.

Có cư dân mạng còn phát hiện, trong chương trình "Ăn Bốn Mùa" Hạng Hi cũng không bài xích Cừu Cẩn như trước, thậm chí còn có chút yêu thích..

Trong bữa tiệc sinh nhật của đại lão Giang Phi Hồng trước, Hạng Hi càng chủ động nói chuyện với Cừu Cẩn, nhưng mà biểu hiện của một bên khác lại chỉ lạnh nhạt.

Còn có tin nóng của một người trong giới, trong buổi họp báo khởi máy của bộ phim "Thiên Hạ Hưng Vong", Hạng Hi liên tiếp bày tỏ với Cừu Cẩn, người sau lại chỉ trốn tránh.

Chuyện này nói cho chúng ta biết cái gì?

Chuyện này nói cho chúng ta biết rằng Hạng Hi đã dần bị Cừu Cẩn hấp dẫn, nhưng lại không ngờ đã đổi lại thành Cừu Cẩn trốn tránh cậu ta.

Trời ạ, chuyện này cũng quá ngược rồi!

Người trước kia mình từng trốn tránh, bây giờ cuối cùng mình cũng không đến được với người.

QAQ

Cư dân mạng sôi nổi đau lòng không chịu được, vì thế một cái đề tài khác lặng lên nổi lên.

"Cừu Cẩn từ A biến thành O."

"Đau lòng Hạng Hi."

Hạng Hi:???

Có bệnh à? Ai cần mấy người đau lòng!!

Cậu ta đã sớm hết đau lòng rồi mà?

Cừu Cẩn lại ngủ một giấc, đối với trò hề này không biết gì cả.

Lưu Vĩ ra cửa mua thuốc không đem điện thoại, cũng không không biết trên mạng xảy ra chuyện gì. Nên khi trở lại khách sạn, liền phát hiện ánh mắt của nhân viên trong đoàn phim nhìn hắn có chút kì quái.

Còn có người thò qua hỏi: "Cừu Cẩn anh ấy thật sự... Cái kia à?"

"Mấy người cũng biết à?" Lưu Vĩ kinh ngạc, không nghĩ tới những người này lại nhiệt tình như vậy, hắn cười vẫy vẫy tay, "Không quá nghiêm trọng, uống thuốc là đã có thể khỏe lại như cũ."

Nhân viên công tác:??

Uống thuốc? Hồi phục sức khỏe?

Làm O không khỏe mạnh à?

Không lẽ Cừu Cẩn không muốn làm O? Nên cậu phải dùng thuốc?

Má ơi, sao lại muốn làm như vậy chứ?

Là vì chưa hết tình cảm với Hạng Hi à?

Đúng rồi đúng rồi, tuyệt đối là vậy!

Dù sao cũng là người mình thích nhiều năm như vậy, bây giờ Hạng Hi lại chủ động như vậy.

Nhưng mà chuyện này cũng quá ngược rồi, đổi giới tính gì đó.

Vì thế, đề tài trên mạng lại xuất hiện thêm một bài cổ vũ an ủi nhỏ với cậu:

"Sau khi Cừu Cẩn biến thành O vẫn A như cũ"

"OO gặp nhau chắc chắn sẽ có một A"

Lưu Vĩ không biết gì cả, hắn vẫn không biết mình đã xây dựng nên một câu chuyện tình yêu hoàn mỹ như thế nào.

Chờ đến khi hắn tận tâm xách một bọc thuốc cảm lên lầu, đã đụng phải một người không thể nào lường trước được ở hành lang.

Người đàn ông mặc tây trang phẳng phiu đứng ở cửa, thanh thuần tao nhã, mỉm cười ôn hòa, ánh mắt dừng trên mặt hắn, giống như đang nhìn một thứ trân bảo gì vậy.

Lưu Vĩ chưa từng gặp người nào đẹp như thế, lập tức nói lắp bắp: "Giang... thầy Giang!"

Trong tay Giang Minh cầm kịch bản, ôn hòa cười: "Tôi tìm Cừu Cẩn để diễn tập."

Lưu Vĩ: "Thật ngại quá, anh Cừu bị cảm."

Giang Minh lúc này mới thấy thuốc hắn đang cầm, chủ động nhận lấy: "Để tôi giúp cậu đem vào."

"Chuyện này..." Lưu Vĩ có chút chần chừ, tuy rằng việc này không đáng để nói, làm việc cũng rất đáng tin, dù sao cũng là ảnh đế Giang Minh, hắn cũng không dám tùy tiện để người đi vào.

Giang Minh nhìn qua cũng không kiên trì mấy, rất nhanh đã thu tay lại, lại nói: "Thật xin lỗi, là lỗi của tôi, để tôi vào với cậu."

Lưu Vĩ nhẹ thở ra: "Làm phiền thầy Giang rồi."

Thật không nghĩ tới, ảnh đế Giang Minh trong lời đồn vậy mà lại là người thân thiết như vậy. Còn có Trương Quỳnh Tử lần trước cũng rất thân thiện, thì ra là người có địa vị càng cao thì lại là người càng hòa ái! Ngược lại có một số minh tinh vừa mới nổi, đã kiêu ngạo muốn chết.

Lưu Vĩ vui vẻ rạo rực nghĩ, đặt thuốc lên bàn, hô lên hướng phòng ngủ: "Anh Cẩn, thầy Giang tới thăm bệnh."

Cừu Cẩn không ngủ sâu, sau khi cửa mở ra đã tỉnh dậy rồi, cậu lầu bầu một tiếng, vươn đầu ra khỏi chăn, âm thanh có chút khàn.

"... Ai?"

Đúng lúc này, một thân ảnh thon dài vững vàng đứng trước cửa.

"Thầy Giang?" Cừu Cẩn híp mắt nhìn thoáng qua, có chút mờ mịt, "Sao anh lại tới đây?"

"Vốn muốn tìm cậu để diễn tập, không ngờ cậu lại bị cảm." Giang Minh đem thuốc trị ho đặt trên đầu giường, còn có mấy viên thuốc hạ sốt, "Uống thuốc trước đi."

Cừu Cẩn không nhúc nhích, chỉ hỏi: "Lưu Vĩ đâu?"

"Em ở đây." Lưu Vĩ lập tức đi tới, "Không muốn uống thuốc sao? Nếu không thì ăn cơm trước?"

"Không có gì." Cừu Cẩn lắc đầu, xem ra là cậu đã nghĩ quá nhiều, thuốc này không có vấn đề gì.

Cũng đúng, Cừu Cẩn rất quan trọng với bộ phim này, nếu như Giang Minh thật sự muốn ra tay với cậu thì cũng phải là lúc sau khi quay xong..

Cừu Cẩn cầm thuốc lên uống, vì uống nước quá nhanh nên bên mép tràn ra một ít nước, một ít nước tràn ra khóe miệng chảy dọc theo cổ.

Giang Minh đúng lúc đưa khăn tới, chất liệu tơ lụa màu xám nhạt , còn thêu hoa văn phức tạp.

Cừu Cẩn không nhận, trực tiếp dùng tay lau một cái: "Không sao, làm bẩn sẽ không tốt."

Người sau cười cười, rất thân sĩ thu khăn tay lại, không lộ ra một chút biểu cảm nào làm người khác hoang mang.

Cừu Cẩn lại rất khó chịu, cậu vừa thấy Giang Minh cười thì dạ dày sẽ bắt đầu đau.

Bởi vì trong tiểu thuyết viết, Giang Minh là một người không có một chút sơ hở nào, cảm xúc của hắn và biểu cảm bên ngoài hoàn toàn khác xa với bên trong. Hắn mỉm cười càng thân thiết, có nghĩa là bên trong hắn tính toán càng nhiều.

Tỷ như lúc trước chỉnh người theo đuổi nhân vật chính, tỷ như lúc trước hắn vì nhân vật chính mà hủy tuyến thể của người khác.. Máu tươi trên tay hắn càng nhiều, nụ cười của hắn càng ôn hòa, giống như một bông hoa mọc giữa địa ngục tuyệt vọng vậy.

Mà thời điểm hắn chân thật sự cao hứng, thì hắn sẽ lộ ra biểu tình lúng túng.

Lúc trước nhân vật chính cho hắn sự ấm áp, biểu cảm của hắn lại lộ ra sự mờ mịt thậm chí còn có chút hoảng loạn.

Giống như là một người từ nhỏ cha không thương mẹ không yêu, đột nhiên có một ngày lại cảm nhận được sự ấm áp như vậy liền lúng túng tay chân.

Sự tương phản dễ thương này, lập tức làm người đọc gào khóc.

Nói thật, không có mấy người chống đỡ được sự yếu đuối dưới mắt của người mạnh, đặc biệt là loại người từ khi sinh ra đã yếu ớt.

Lúc trước Cừu Cẩn cũng mê như điếu đổ, hận không thể làm thay Giang Minh dùng tay xé pháo hôi.

Thẳng đến khi chính cậu cũng xuyên thành pháo hôi.

Ôi thôi, nói nhiều cũng vô ích, bây giờ Cừu Cẩn chỉ có một ý nghĩ, dù thế nào cũng không được chọc giận vị đại lão này, tốt nhất là không nên có mối quan hệ nào, chờ quay xong bộ phim này thì sẽ không bao giờ gặp nhau nữa.

Cừu Cẩn thu người nằm trên giường, làm thân thể đã vốn ốm yếu của mình trở nên yếu ớt hơn nữa, khàn giọng nói: "Trạng thái hôm nay của tôi không tốt lắm, có lẽ sẽ không diễn tập với anh được rồi."

Nghe được lời này, Giang Minh lại cười.

Cừu Cẩn: "..."

Có thể đừng cười được không? Giống người một chút được không?

"Tôi cũng không định diễn tập với cậu." Khi nói lời này, Giang Minh lập tức ngồi xuống bên mép giường của cậu, "Cậu thấy thế nào rồi?"

Động tác này có thể nói là khá vô lễ, Cừu Cẩn rụt về bên cạnh một chút, thấp giọng nói: "Vẫn còn mệt, chỉ muốn ngủ."

Đây rõ ràng là hành vi đuổi khách, nhưng mà Giang Minh lại ngoảnh mặt làm ngơ, thậm chí còn hạ thấp thân thể đỡ cậu dựa vào người mình.

Khoảng cách của hai người càng ngày càng gần, cơ bắp cả người của Cừu Cẩn đều căng chặt, ngay thời điểm cậu sắp không nhịn được mà đuổi người đi, Giang Minh lại đột nhiên ngừng lại, nhẹ nhàng ngửi một cái, chợt nhăn mi lại.

"Mùi sữa mật?"

"A?"

"Tin tức tố của cậu là mùi này sao?"

Đây là mùi của thuốc ngăn tin tức tố.

Nhưng mà Cừu Cẩn cũng không nói cho đối phương biết, chỉ là mơ hồ "Ừm." một tiếng.

Cậu giống như có cảm giác, Giang Minh chỉ muốn tới để xác nhận cậu có phải Omega hay không thôi.

Nếu như đã biết cậu là Omega rồi thì có phải hắn sẽ không ăn dấm của Hạng Hi với cậu nữa không?

Nghĩ vậy, Cừu Cẩn dứt khoát chủ động nhắc tới đề tài này: "Anh không biết à? Thời gian trước tôi đã phần hóa lần hai thành Omega rồi."

Hô hấp của Giang Minh ngừng trong chớp mắt, một lát sau mới hỏi: "Tôi có thể xác nhận một chút không?"

"Xác nhận?" Cừu Cẩn mờ mịt ngẩng đầu, "Anh muốn xác nhận thế nào?"

"Tôi có thể xem tuyến thể cậu một chút không?"

Không biết có phải là vì yêu cầu này quá đáng không, hay là vì cậu còn đang bị sốt, mặt Cừu Cẩn dần đỏ lên.

"Chuyện, chuyện này không tốt lắm đâu? Không phải anh..."

Cừu Cẩn ngẩng đầu, phát hiện nụ cười của người đàn ông trước mặt đã hoàn toàn biến mất, đôi con ngươi đen như mực làm người khác không thể nào hiểu rõ cảm xúc bên trong.

Loại ánh mắt này dừng trên người cậu, Giang Minh lặp lại một lần nữa: "Tôi chỉ muốn nhìn thử thôi, sẽ không làm gì khác."

Sao tôi thấy lời này không đáng tin cậy một chút nào vậy?

Nhưng mà đặt trên người của Giang Minh, thì hẳn là hắn chỉ thật sự muốn nhìn thử, cũng không hủy tuyến thể của mình.

Cừu Cẩn nhìn thoáng qua bên ngoài phòng, cửa phòng hơi hé ra, Lưu Vĩ đang ở bên ngoài, có thể phát hiện ra bất kì điều kì lạ nào ở trong phòng. Dưới loại tình huống này, Giang Minh chắc là sẽ không làm gì cậu đâu.

"Cũng không phải không được." Cừu Cẩn cắn răng, dứt khoát đứng lên, "Vậy anh phải đảm bảo rằng về sau anh không được hại tôi."

Giang Minh ngạc nhiên: "Tôi làm hại cậu khi nào?"

Cừu Cẩn cắt ngang lời nói của hắn, biểu cảm lại chưa bao giờ nghiêm túc như lúc này: "Anh có nguyện ý không?"

Hai ánh mắt giao nhau giữa không trung, ai cũng không mở miệng nói câu nào, không khí căng thẳng đến mức chỉ cần một tác động là bùng nổ ngay.

Sau một lúc giằng co, Giang Minh cũng chấp nhận thỏa hiệp, biểu cảm nghiêm túc nói: "Được."

Giang Minh trong nguyên tác từ nhỏ đã đi theo con đường đại ca, tuy lòng dạ hiểm độc tàn nhẫn, nhưng lại rất biết giữ chữ tín, đó là nguyên tắc sống của bọn họ trong xã hội.

Có sự bảo đảm này, ít nhất trong một khoản thời gian ngắn cậu sẽ không gặp phiền toái.

Cừu Cẩn nhẹ thở ra, chủ động kéo cổ áo lộ ra đoạn gáy đằng sau, thậm chí còn chuẩn bị kéo đuôi tóc thật dài ra.

Lại không ngờ tay trái vừa duỗi ra đã bị người cầm lấy.

"Đừng nhúc nhích."

Giang Minh cầm tay trái của Cừu Cẩn đặt đằng sau eo, một cái tay khác chậm rãi duỗi về phía sau cổ.

Một đoạn cổ mảnh khảnh vươn lên đằng trước, vì đang mặc áo ngủ, nên thậm chí còn lộ ra một nửa đầu vai. Cừu Cẩn gầy, cổ càng có vẻ tinh tế thêm, còn mơ hồ lộ ra cảm giác ngây ngô của thiếu niên.

Hô hấp của Giang Minh dần dồn dập lên, nhưng mà động tác lại càng ngày càng chậm, giống như đang cảm nhận giờ phút này.

Rất nhanh, ngón tay thon dài của người đàn ông dừng sau lớp da thịt trắng nõn sau gáy, sau đó cậu nhận thấy lòng bàn tay đang dần chạm vào thân thể, cậu run lên một cái.

Giang Minh vừa lòng nheo đôi mắt lại, động tác của bàn tay vẫn không ngừng lại, xốc đuôi tóc của Cừu Cẩn lên.

Tuyến thể nhỏ hơi phồng lộ ra, có màu anh đào nhàn nhạt, đáng yêu vô cùng.

Còn có cái dấu răng nhàn nhạt.

Động tác của Giang Minh cứng lại, ánh mắt lập tức tối sầm lại.

"Đây là cái gì?" Bàn tay của người đàn ông ấn xuống tuyến thể cậu, sức lực ngày một tăng lên, giọng nói lại càng ngày càng nhẹ đi.

ĐM, không phải nói được à? Người này sao lại đổi tính bất ngờ vậy?!

Cừu Cẩn cố nén ý nghĩ muốn đá hắn một cái, lập tức giải thích: "Tuyến thể đó! Bây giờ anh cũng thấy được rồi đúng không? Có thể buông tôi ra không?"

"Dấu răng của ai?"

Gần như cùng một thời gian, một âm thanh trầm thấp từ cửa truyền tới.

"Mấy người đang làm gì?"

Cừu Cẩn đang trong kinh hoàng ngẩng đầu lên, liền Quý Thâm Tiêu đã đi công tác về, biểu cảm trên mặt lại đen như mực.

Cái đ*t? Sao Quý Thâm Tiêu lại ở đây?!

Tới đây thì thôi đi, sao sắc mặt lại xấu như vậy, sao còn phải làm ra bộ dáng như đang bắt gian tại trận vậy?

Trong lòng Cừu Cẩn hoảng loạn, còn định duy trì biểu cảm bình tĩnh bên ngoài, nói không lựa lời giải thích: "Không làm gì cả! Chỉ nhìn tuyến thể một chút thôi mà thôi!"

Nhìn tuyến thể một chút mà thôi.

Nhìn tuyến thể.

Tuyến thể.

Dây thần kinh trong đầu Quý Thâm Tiêu "phựt" một tiếng đứt luôn.

Nhìn thấy mặt Quý Thâm Tiêu càng ngày càng âm trầm, trong lòng Cừu Cẩn chỉ có một ý nghĩa.

Đệt, cậu xong đời rồi.

Tác giả có lời muốn nói:

Quý Thâm Tiêu: Vừa đi công tác về liền phát hiện có người cạy góc tường nhà mình thì làm thế nào bây giờ?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play