Sau khi kết thúc chương trình, Cừu Cẩn dùng tư thế ngẩng cao đầu ra khỏi đại sảnh, nhưng mà nghĩ đến cảnh phải đối mặt với lửa giận của Quý Thâm Tiêu thì có chút sợ hãi.

Nhưng cậu nghĩ lại, đây là chương trình phổ biến, người xem cũng không được mang điện thoại vào, chắc là Quý Thâm Tiêu không biết đâu?

Cừu Cẩn một bên chải tóc một bên thay quần áo, mới vừa mặc áo sơ mi vào đã thấy Lưu Vĩ đưa điện thoại tới.

"Anh, có người gọi cho anh."

Vừa nhắc đã thấy, đúng là Quý Thâm Tiêu.

Cừu Cẩn nhìn chằm chằm điện thoại vài giây, cuối cùng lại làm như không có việc gì liếc sang chỗ khác, nhưng cái tay đang cài nút áo sơ mi có chút run rẩy, còn cài sai một cái nút áo.

Cho đến khi điện thoại không có ai nghe thì tự ngắt, Cừu Cẩn cuối cùng cũng cài xong toàn bộ nút.

Lưu Vĩ tò mò lại không dám hỏi, đúng là muốn nghẹn chết.

Ông chủ nhà mình trâu bò tới vậy? Ngay cả Quý tổng gọi đến cũng không nhận?

Tầm mắt hắn quét tới quét lui trên người Cừu Cẩn, định tìm đặc điểm có thể cho Quý Thâm Tiêu yêu đến mức quyết một lòng, ngay khi hắn nhìn chằm chằm mông của Cừu Cẩn không bỏ, một giọng nói vang lên...

"Nhìn cái gì mà nhìn?"

Lưu Vĩ đột nhiên phục hồi thần, liên tục lắc đầu: "Không, không có gì, em phát hiện anh gầy hơn một chút thôi."

Sao có thể không gầy chứ? Nhân vật Cơ Hạc này tiên khí tung bay, nếu cậu để một thân cơ bắp để vào đóng thì không chỉ đạo diễn mà người xem cũng phải mắng chết cậu.

Dịch Tùng Thanh để cậu giảm 8-10 cân, bây giờ cậu đã giảm gần năm cân, cả người nhìn qua nhỏ hơn một vòng, không cường tráng lắm, nhưng lại có khí chất hồi niên thiếu.

Chờ Cừu Cẩn mặc xong quần áo, liền nhận được tin nhắn Wechat của Quý Thâm Tiêu: "Đêm nay tới đây."

Lần này cậu không hề kéo dài, trả lời rất nhanh: "Ngại quá, lúc nãy điện thoại không có ở bên cạnh tôi, nhưng tôi còn công việc nữa, chắc phải tăng ca..."

Để tỏ vẻ thành ý, Cừu Cẩn còn tặng kèm một cái biểu cảm ôm đầu khóc dễ thương.

Quý Thâm Tiêu: "Tôi đã hỏi người quản lí của cậu rồi, cậu ta nói cậu không có việc."

Cừu Cẩn: "..."

Cừu Cẩn: "Tôi còn phải chạy thông báo bên ngoài, chắc sẽ về khá trễ, không thì anh tạm chấp nhận đi, ngày mai tôi lại nấu cơm?"

Quý Thâm Tiêu: "Xuống đây, tôi tới rồi."

Cừu Cẩn: "???"

Quý tổng anh chưa chết tâm nữa hả!

Cừu Cẩn xuống bãi đổ xe dưới mặt đất đã thấy chiếc Rolls-Royce màu đen quen thuộc, đèn đang mở, Quý Thâm Tiêu đang ngồi ở ghế sau.

"Quý tổng sao anh lại tới đây?"

Tổng tài tập đoàn giải trí Hoa Ích khác với người thường, thường ngày Quý Thâm Tiêu không làm việc ở đây, thời gian tới đây có thể đếm trên đầu ngón tay. Cừu Cẩn không biết tại sao mình lại xui như vậy, lúc xấu hổ nào cũng gặp phải đối phương.

Quý Thâm Tiêu nói ngắn gọn: "Có hội nghị hội đồng quản trị."

Cừu Cẩn đánh giá vẻ mặt của đối phương, không phát hiện điều gì kỳ lạ, thử thăm dò: "Vậy anh có nghe tin gì chưa?"

Quý Thâm Tiêu nâng mi: "Cậu cảm thấy tôi nghe được cái gì?"

Cừu Cẩn cười vài tiếng, còn muốn thử dò xét, ai ngờ lời nói còn chưa kịp nói đã bị cắt ngang.

"Đừng nháo nữa, để tôi nghỉ ngơi một chút." Giọng nói của Quý Thâm Tiêu rất thấp, lộ ra sự mỏi mệt nhàn nhạt.

Sau khi nói xong liền dựa lên ghế sau nhắm hai mắt lại, trước mắt trở thành một màu đen, vậy mà lại không hề phòng bị gì.

Cừu Cẩn có chút mới lạ, Quý Thâm Tiêu luôn biểu hiện mạnh mẽ giống như sắt thép, đây là khoảnh khắc ít ỏi anh lộ ra sự yếu ớt của mình.

Tài xế là từ nhà cũ của Quý gia tới, theo Quý Thâm Tiêu đã rất nhiều năm, quan hệ còn tính là không tồi, giải thích thay cậu: "Ngày hôm qua tiên sinh phải thức suốt đêm, vẫn luôn làm việc cho tới buổi chiều hôm nay."

Lúc bọn họ trở về là giờ cao điểm buổi chiều, đi trên đường một tiếng mới trở về đến nhà.

Ô tô vững vàng dừng ở gara ngầm, Quý Thâm Tiêu còn đang nhắm hai mắt, giống như đang cực kỳ mệt mỏi.

Cừu Cẩn kêu anh một câu: "Quý tổng, chúng ta tới rồi."

Không có phản ứng.

Cừu Cẩn nhẹ nhàng đẩy bả vai anh: "Quý tổng..."

Mới vừa đụng cánh tay anh, Quý Thâm Tiêu đã đột nhiên mở bừng mắt, lập tức nắm lấy cổ tay cậu.

Cừu Cẩn hoàn toàn không phản ứng lại, cho đến khi cổ tay truyền đến cơn đau..

Cừu Cẩn nhíu mày: "Quý tổng?"

Đôi mắt Quý Thâm Tiêu nháy mắt sáng lại, rất nhanh đã buông tay cậu ra: "Xin lỗi, phản xạ có điều kiện."

Được rồi, lúc ai đang ngủ mà phản xạ có điều kiện là công kích người khác chứ? Anh cho rằng anh đang sống ở thảo nguyên Đông Phi rộng lớn à?

"Còn nữa, gọi tên tôi."

Cừu Cẩn: "..."

Trong phòng bếp rộng rãi được bật sáng đèn, Cừu Cẩn đeo cái tạp dề màu hồng nhạt lên nấu cơm, tạp dề là dì ở nhà chính mua, chất lượng khá tốt, còn in hai con mèo nhỏ, người bình thường mặc thì chắc sẽ thấy hơi nữ tính, nhưng mặc trên người Cừu Cẩn, lộ ra vài phần đáng yêu.

Cừu Cẩn xuyên qua cửa kính phòng bếp nhìn ra bên ngoài, nhìn thấy Quý Thâm Tiêu đang đánh chữ trên điện thoại, chắc là đang bàn luận công việc, mơ hồ thay đổi người, tăng cường kiểm duyệt, rồi chờ phản hồi.

Tập đoàn Hoa Ích là một công ty mới có tiếng trong giới thương nghiệp, bây giờ lại bắt đầu đi lên con đường ràng buộc rồi? Chẳng lẽ lại có chính sách gì mới à? Sẽ không ảnh hưởng đến tiến độ quay chụp của "Thiên Hạ Hưng Vong" chứ?

Tiết tấu với chế tác của "Thiên Hạ Hưng Vong" đều theo hương mỹ kịch, thậm chí ngay cả tiêu chuẩn cũng không muốn lạc hậu.

Cừu Cẩn cũng nhớ rõ, trong kịch bản cũng có vài cảnh diễn trần trụi, còn mấy thể loại mẹ con, hay tiết mục dâm loạn hậu cung linh tinh. Coi mấy dòng miêu tả kia, thậm chí đạo diễn còn nói ra thêm ba ý tưởng nữa.

Cừu Cẩn có chút tò mò, khi ăn cơm cũng thử hỏi: "Có chính sách gì mới sao?"

Quý Thâm Tiêu: "Không có."

"Vậy tiêu chuẩn của bộ phim "Thiên Hạ Hưng Vong" cũng không bị cắt chứ?"

Quý Thâm Tiêu dừng một chút, lúc này mới nói: "Tôi không hiểu biết nhiều về ngành điện ảnh cho lắm, nhưng bọn họ đã gửi báo cáo cho tôi rồi, tôi tin tưởng vào năng lực chuyên nghiệp của bọn họ."

Không thành vấn đề thì tốt rồi, Cừu Cẩn nhẹ thở ra, bày tất cả đồ ăn lên bàn: "Vậy anh cứ từ từ ăn, tôi về trước đây."

Quý Thâm Tiêu ngẩng đầu, hỏi: "Cậu không ăn?"

"Không ăn." Cừu Cẩn cởi bỏ tạp dề, cười cười, "Tôi còn đang giảm cân mà."

Quý Thâm Tiêu có chút ngoài ý muốn, tầm mắt đảo trên người cậu, qua một lúc lâu mới nói: "Dáng người của cậu đã rất tốt rồi."

Ngữ khí của người đàn ông rất bình tĩnh, giống như đang nói sự thật, chứ không phải đang khích lệ, nhưng ngược lại nói như thế càng làm người vui thêm.

Tuy da mặt Cừu Cẩn dày như vậy, cũng có chút không đỡ được.

Sau khi Cừu Cẩn về thì ăn salad, có tập thể dục, sau khi tắm rửa xong thì theo thường lệ lướt Weibo, liền phát hiện có tin nóng ở giới giải trí: ""Tiểu Đinh của Toàn Minh Tinh Đại Khiêu Chiến" xuống như thế nào?"

[Đi rồi à? Khắp chốn vui mừng! Đã sớm không vừa mắt cô ta, lúc trước còn chỉnh cho khách xuống đài không được, còn tự cho là rất hài hước nữa.]

[Nghe nói là đã được điều tới một chương trình tình cảm rồi.]

[Ai không biết là bị đày đến một tiết mục ngồi một bên ăn không ngồi rồi chứ? Lúc trước trên mạng có truyền ra, cái chương trình tình cảm kia vì bị rớt ratings, nên MC còn mặc cả trang phục tình thú đấy.]

[Nhưng không thể phủ nhận, Tiểu Đinh đúng là rất thú vị, mấy người các cậu một bên báo cáo nói người ta thấp kém, một bên lại chờ coi chuyện cười người lớn của người ta.]

[Người coi ở tại nơi, Tiểu Đinh là vì trêu chọc cơ quan sinh dục của khách mới bị điều đi.]

[Ai thế? Không thể nói ra sao?]

[Ghs không thành vấn đề, nhưng mà không thấy độ tuổi quy định của chương trình à? "Toàn Minh Tinh Đại Khiêu Chiến" đã quy định là tiết mục già trẻ lớn nhỏ đều xem được. Mấy người nghĩ lại đi, khi cả nhà mấy người già trẻ đang ngồi trước TV, lại thấy con của mấy người hỏi, chít chít của Cừu Cẩn thật sự rất lớn sao? Chít chít là cái gì vậy? Của baba có lớn hơn anh ấy không? Vậy anh muốn sao?]

[Tán thành, ai không thích xem ghs, nếu là chương trình R15 "Chim Bật Kêu Chiêm Chiếp" thì tôi còn vui vẻ tán thành cả hai tay! Nhưng "Toàn Minh Tinh Đại Khiêu Chiến" thì không thể.]

[Lầu trên đừng cãi cọ. Nghe nói là Tiểu Đinh chọc tới Boss lớn của tập đoàn, nên mới bị đày đi.]

[Thật hay giả vậy? Tôi còn nghe nói là chim hoàng yến của Boss lớn đi tham gia tiết mục, kết quả bị MC giỡn chơi, Boss lớn vì để chim hoàng yến hết giận, nên mới điều MC đi.]

[Tôi lừa cậu làm cái gì, có hình có chân tướng!]

Cư dân mạng trực tiếp đưa video ra.

[Cái đệt, vậy mà lại là thật?]

[Miệng của Tiểu Đinh cũng quá độc, tôi cũng xấu hổ thay Cừu Cẩn.]

[Có một nói một, nhưng mà Cừu Cẩn cũng can đảm quá rồi? Vậy mà lại kéo Quý Thâm Tiêu xuống nước, anh ta không sợ bị gì à?]

[Này nha, nói không chừng người ta lạt mềm buộc chặt, là đang dùng loại thủ đoạn này để hấp dẫn sự chú ý của Quý tổng thì sao.]

[Hâm mộ, tui cũng muốn nhìn chim lớn của Quý tổng.]

...

Tuy rằng đề tài đến cuối cùng cũng lệch tới xa vạn dặm, nhưng Cừu Cẩn vẫn bắt được điểm mấu chốt, Tiểu Đinh lúc trước trêu chọc cậu trong chương trình bị xử lý rồi?

Chỉ một lát sau, Weibo của "Toàn Minh Tinh Đại Khiêu Chiến" đăng lên một cái thông báo, xác nhận suy đoán của Cừu Cẩn.

Toàn Minh Tinh Đại Khiêu Chiến: Lúc trước có vị khách thấy MC hơi quá giới hạn, những lời trêu chọc thiện ý kia làm ảnh hưởng đến khách mời. Cũng có người xem nói MC quá mức, có hành vi quá đáng. Tổ tiết mục sau khi nghiêm túc kiểm tra đánh giá, thảo luận, quyết định để chương trình có nội dung tốt nên đã tăng mạnh kiểm duyệt, vứt bỏ tất cả hình thức quá đáng, cố gắng truyền bá năng lượng tích cực.

Đây cũng xem như đóng dấu từ chính chủ, giải quyết dứt khoát, Cừu Cẩn nhìn thông báo kia, nhạy bén nghĩ tới đây không phải là những lời Quý Thâm Tiêu nói sao?

Chẳng lẽ là Quý Thâm Tiêu giúp cậu?

Cừu Cẩn rối rắm một lát, vẫn là quyết định muốn đích thân tự nói cảm ơn, dù mục đích của đối phương là gì, nhưng tóm lại là giúp được cậu.

Khi Cừu Cẩn gõ cửa phòng cách vách, Quý Thâm Tiêu mới vừa tắm rửa xong, chỉ quấn một cái khăn tắm ở nửa người dưới, tóc còn ẩm ướt, lộ ra một mảng ngực rắn chắc.

Đôi mắt của Cừu Cẩn cũng không biết nên nhìn chỗ nào, qua một hai ngày mới nhìn cái tay đang đặt trên khung cửa của Quý Thâm Tiêu, vốn muốn nói cảm ơn, kết quả lại buột miệng thốt ra: "Anh thích ăn phật nhảy tường không?"

"Phật nhảy tường?" Quý Thâm Tiêu nghiêng người để Cừu Cẩn đi vào, "Tối khuya cậu tới đây, chỉ để hỏi tôi có ăn phật nhảy tường không?"

"Ặc... Cũng không phải, tôi còn muốn nói cảm ơn với anh." Cừu Cẩn đi vào, cánh cửa đằng sau cậu tự động đóng lại, cậu ngẩng đầu vẻ mặt rất nghiêm túc, "Chuyện kia là anh làm sao? Cảm ơn anh."

Quý Thâm Tiêu xoa bọt nước trên đầu, "Ừm" một tiếng, thản nhiên nói: "Là bọn họ làm không đúng, lúc trước cũng có minh tinh cảm thấy bọn họ làm quá mức."

"Dù sao cũng cảm ơn anh."

Cừu Cẩn nhẹ thở ra, cảm kích cũng có ngại ngùng, cậu kéo Quý Thâm Tiêu ra làm bia chắn, đối phương không chỉ không trách cậu mà thậm chí còn chủ động giúp, Quý Thâm Tiêu vậy mà lại là người tốt.

Nhìn bóng dáng của Quý Thâm Tiêu, Cừu Cẩn phất phất tay: "Vậy tôi đi trước."

"Từ từ."

"Còn chuyện gì sao?"

Cừu Cẩn quay đầu lại, liền thấy Quý Thâm Tiêu tiện tay ném khăn lên ghế, nhanh chóng bước tới chỗ cậu, sau đó dừng cách cậu một mét, tầm mắt đi xuống, chậm rãi đảo qua hạ bộ cậu.

Cừu Cẩn: "?"

"..."

"Anh làm gì vậy?"

Sau đó cậu thấy Quý Thâm Tiêu hơi cong khóe môi, phát ra một tiếng cười nhạo, giống như đang trào phúng.

Cừu Cẩn: "???"

Cừu Cẩn tức giận đến "Rầm" một tiếng đóng sập cửa.

Đúng là cậu vẫn quá ngây thơ rồi! Tên đàn ông chó chết, ngay cả khi làm chuyện tốt rồi thì vẫn là một tên đàn ông chó chết!

Tác giả có lời muốn nói:

Quý Thâm Tiêu: Biết người biết ta, trăm ♂ chiến không thua.



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play