Hạng Hi nôn nóng: "Cừu Cẩn!"

"Không có chuyện gì" Cừu Cẩn nở một nụ cười trấn an với cậu ta, "Tôi có thể giải quyết."

Đúng lúc này, bên kia đột nhiên có người hô lên một tiếng: "Chu đạo?"

Mọi người ngẩng đầu, nhìn thấy một thanh niên mặc áo sơ mi hoa đi ra. Đối phương giống như có mối quan hệ không tồi với đạo diễn, rất tự do tự tại đứng trước mặt đạo diễn, cười tủm tỉm nói: "Mọi người vậy mà cũng đang quay chụp chương trình ở đây à?"

Đạo diễn gật đầu: "Còn không phải sao."

Đạo diễn nheo mắt, rốt cuộc nghĩ tới gì đó, người trước mắt kia là một trong những người đầu tư cho chương trình 《 Ăn Bốn Mùa 》, đầu tư 500 vạn để cho một tiểu thịt tươi tham gia chương trình.

"Tôi tới đây chơi với bạn bè" Người nọ nhìn Vương Hàng, giải thích, "Người anh em này của tôi đang trong kỳ nhạy cảm, lại là fans của Hạng Hi, nhìn thấy nam thần một cái liền kích động xông tới, không có ý xấu. Nếu không thì bỏ qua đi? Hơn nữa mọi người cũng không muốn làm lớn chuyện mà đúng không?"

Đạo diễn cảm thấy đây đúng là cái bậc thang, gật đầu nói: "Cái kia thật xin lỗi, chúng tôi cũng không nghĩ sẽ xảy ra xung đột, nhưng mà Hạng Hi cũng không chịu bất kì thương tổn nào."

Ở trước mặt tổ tiết mục cùng minh tinh có nhiều người như vậy, tuy đều có bối cảnh giống nhau. Bọn họ tuy nhất định không sợ, nhưng thật sự cũng không muốn gây chuyện.

Không có tổ tiết mục nào muốn xảy ra xung đột như thế này, một khi không xử lý được, rất có khả năng danh tiếng giảm xuống, thậm chí sẽ huỷ hoại toàn bộ tiết mục.

"Không chịu bất kì thương tổn nào?" Cừu Cẩn quả thực bị chọc cho cười.

Cậu biết đạo diễn là người không tồi, nhưng đúng là bởi vì đạo diễn không tồi, nên loại người như đối phương mới làm cậu tức giận như vậy.

Tầm mắt Cừu Cẩn đảo qua mọi người, đột nhiên nghiêm túc: "Mười phút trước, Hạng Hi đã bị đối phương vũ nhục bằng ngôn ngữ, động tác khiêu khích, ánh mắt dâm loạn. Các người biết tâm tình lúc đó của cậu ấy là gì sao? Mà các người dám nói cậu ấy không bị bất cứ thương tổn nào?!"

"Nếu như con của các người cùng vợ các người bị người khác làm như vậy, các ngươi còn có thể bình tĩnh như vậy, nói người nọ không bị bất cứ thương tổn nào sao?"

Từng câu từng chữ, khắc sâu vào từng người.

Nước mắt Hạng Hi lập tức rơi xuống, ngay lập tức ở bên cạnh Cảnh Nhạc Duyệt ẩn ẩn lộ ra biểu tình xúc động.

Tuy rằng bọn họ sinh ra đã hơn người, nhưng cho dù là những lễ nghi quý tộc, cũng còn nhiều người kỳ thị bất đồng giới tính. Mặc kệ là người sinh ra ở tầng lớp như thế nào, xã hội này đối với việc kỳ thị Omega đã sớm khắc vào trong xương cốt.

Nhưng mà đạo lý lại có rất ít người hiểu, hoặc là bọn họ hiểu, nhưng mà cũng không để ý.

Dù sao đây cũng không phải là việc gì ghê gớm lắm.

Trước mắt, người đàn ông mặc áo sơ mi hoa cười hì hì nói: "Chúng tôi chỉ nói giỡn thôi, rất bình thường! Omega bên các người là quá nhạy cảm, chúng tôi chỉ muốn ký tên một cái, không có gì ý khác."

Trước đó bọn họ làm việc gì quá sự với cậu ta, căn bản cũng không có ý gì khác, là do Omega bên các người quá mẫn cảm, chúng tôi lại không có ý xấu.

Bọn họ thương tổn người trước, lại đặt người khác vào việc đạo đức, làm toàn bộ người khác nói cậu chuyện bé xé ra to.

Đây là cái logic chó má gì!

Cừu Cẩn một tay bắt lấy người mặc áo sơ mi hoa, lạnh lùng nói: "Nếu có người đánh mày tới rớt răng rồi lại nhét răng vào mông mày, nếu mày phản kháng, có phải người khác cũng sẽ nói mày quá nhạy cảm hay không?"

Cái so sánh này làm mặt người mặc áo sơ mi đỏ lên, gã giãy giụa, tức giận đùng đùng: "Mày có ý gì!"

"Ý trên mặt chữ" Cừu Cẩn hung hăng ném người xuống, "Nói thêm một câu nữa tao liền đánh mày"

Người mặc áo sơ mi bông cắn răng: "Mày đừng có ngông cuồng......"

"Lướt sóng cũng không thể so được sao?" Cừu Cẩn đánh gãy lời nói của gã, tầm mắt sắc bén đảo qua mọi người, lạnh tới mức có thể kết thành băng, "Không so thì tụi bây chỉ có thể quỳ xuống nói xin lỗi mà thôi."

"Ai nói không so?" Vương Hàng đi ra, sắc mặt khó coi vô cùng, "Để Lỗi Tử tới đi."

Rất nhanh, một người đàn ông da đen đi tới trước mặt cậu, người vừa tới người vừa gầy lại cao, đôi tay nhét trong túi quần, một bộ dáng giống như không thèm để ý việc gì.

Vương Hàng vỗ vỗ bả vai đối phương, trong mắt hiếm thấy tỏa ra thần sắc tín nhiệm: "Lỗi Tử, lần này vất vả cho mày."

Cừu Cẩn: "Trong vòng 30 phút lướt ba cơn sóng, lại căn cứ vào cơn sóng, chuyển biến, khoảng cách lướt với trình độ khó mà tính điểm, không thành vấn đề gì đi?"

Đây là quy tắc tính điểm cho Giải Vô Địch lướt sóng, người đàn ông được gọi là Lỗi Tử gật đầu: "Có thể."

Quyết định quy tắc thi đấu quy tắc xong, Vương Hàng chủ động nói gã muốn làm trọng tài.

Cừu Cẩn: "Không có khả năng, tôi muốn một người ở phía chính giữa làm trọng tài."

Khác với hạng mục vận động, quy tắc thi đấu lướt sóng không phải chỉ là thời gian với tốc độ không, mà còn là bao nhiêu điẻm, thậm chí còn phải có thực tế nhất định.

Vương Hàng cười lạnh một tiếng: "Mày tìm người, sao tao biết đối phương có thiên vị mày hay không chứ?"

"Để tôi." Một âm thanh trầm ổn từ phía sau truyền đến, Cừu Cẩn quay đầu lại, nhìn thấy nhân viên công tác tránh ra hai bên, Quý Thâm Tiêu mặc áo sơ mi hoa đi tới, dừng trước mặt Cừu Cẩn.

Một khắc khi nhìn thấy Quý Thâm Tiêu, biểu tình của Vương Hàng nháy mắt liền thay đổi, đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó là tươi cười đầy mặt nghênh đón: "Sao Quý tổng cũng tới đây?"

Quý Thâm Tiêu không để ý tới lời hàn huyên của đối phương, chỉ nhìn đôi mắt Cừu Cẩn, hỏi: "Tôi làm trọng tài, cậu yên tâm rồi sao?"

Cừu Cẩn còn chưa nói lời nào, Vương Hàng lập tức đoạt câu: "Có thể có thể, Quý tổng tới là phúc khí của Lỗi Tử."

Nhìn chệnh lệch trước sau của Vương Hàng, người của tổ chế tác không hẹn mà cùng nhíu mày, cái loại người như thế này quả thật là làm cho người khác buồn nôn.

Càng chân chó hơn chính là, Vương Hàng cũng không biết từ nơi nào dọn mấy cái ghế lại, như là hoàng đế đang xem diễn trên bãi cát, nhìn cuộc thi đấu lướt sóng giữa Cừu Cẩn cùng Lỗi Tử.

Gã không chỉ xem, mà còn không ngừng lải nhải trước mặt Quý Thẩm Tiêu: "Trận thi đấu này căn bản không có gì đáng xem đầu, Cừu Cẩn lợi hại như thế nào chứ, nó có thể giỏi hơn vận động viên chuyên nghiệp sao? Lỗi Tử cũng đã cầm mấy cái giải thưởng rồi.."

Quý Thâm Tiêu không có phản ứng lại gã, lực chú ýe hiện tại của anh đều đặt trên hai người dưới biển.

Giống như lời của Vường Hàng nói, Lỗi Tử là một người lão luyện trong lướt sóng, động tác tiêu chuẩn, động tác khởi động hay chuyển động gì đều hơn Cừu Cẩn.

"Để ngài tính điểm cũng giống như đi ngang qua sân thi đấu," Vương Hàng nói, "Bằng không chúng ta kết bạn Wechat trước? Đúng rồi, tôi mới mua một cái du thuyền mới, cũng có một ít bạn bè với mấy tiết mục biểu diễn, Quý tổng có muốn đi chung không?"

Quý Thâm Tiêu: "Câm miệng."

Trên mặt Vương Hàng có chút không nhịn được, nhưng không muốn quấy rầy Quý Thâm Tiêu, gã ngồi trở lại lên ghế, tùy tay kéo một Omega qua bên người, hung hăng nhéo ngực đối phương một cái, Omega run lên, cười duyên đặt tay lên ngực Vương Hàng.

Một màn thô tục này, làm không ít người ở đây nhăn mi lại.

Ở trên mặt biển, Cừu Cẩn lướt qua làn sóng hơn 2 mét, lộn mèo một cái.

Cậu nhìn thoáng qua Lỗi Tử cách đó không xa, ẩn lộ ra thần sắc bội phục. Đối phương đúng là rất lợi hại, động tác tiêu chuẩn mà tràn ngập năng lực, điểm của hai bên cách nhu rất xa, Cừu Cẩn cảm thấy mình so với đối phương còn lạc hậu hơn.

Không thể đi xuống như vậy.

Cừu Cẩn lau nước biển trên mặt một cái, tầm mắt dừng trên cơn sóng biển cao hơn 5 mét kia, thân hình Lỗi Tử bên kia cũng chợt lóe qua.

Lỗi Tử với cậu cùng nhìn trúng một cơn sóng này!

Cừu Cẩn cắn răng, tăng tốc độ lên.

Không được, cơn sóng này không thể bỏ qua!

Trong lúc thi đấu lướt sóng, một cơn sóng chỉ cho phép một người lướt. Lúc hai người có chung một mục tiêu, sẽ cho điểm người tiếp cận cơn sóng nhanh hơn, người còn lại thì phải lập tức rút về, bằng không chính đoạt sóng, đây là loại hành vi không cho phép.

Cừu Cẩn một bên chú ý động thái của sóng biển, một bên ép sát ván lướt sóng vào trong nước xuyên qua cơn sóng này, đây là tư thế dùng để vượt qua đồng thời ẩn nấp.

Ở cách đó không xa, Lỗi Tử cũng dùng phunogw pháp tương đồng tiến vào cơn sóng.

Cừu Cẩn cưỡng bách chính mình tới gần cơn sóng để không mất điểm, gần một chút, lại gần một chút......

Nước biển lạnh lẽo ập lên mặt cậu, trước một cái chớp mắt, sóng biển đã bao phủ toàn bộ thân cậu, Cừu Cẩn đứng lên ván lướt sóng

Cậu cướp được cơn sóng này!

Sóng biển cao lớn đằng sau cậu ập tới, Cừu Cẩn lại có thể trước một giây bị bao phủ bởi nước vọt lên phía trước, thậm chí còn làm một cú lộn mèo 360 độ trên không.

Toàn bộ thế giới nháy mắt liền diên đảo.

Gần như trong nháy mắt, Cừu Cẩn lập tức mơ thân thể của mình ra, bày ra trước sóng lớn.

Cậu thành công!

Đôi tay Cừu Cẩn nắm lại nhấc qua đỉnh đầu, hưng phấn làm một cái động tác cố lên.

Tuy nguy hiểm, nhưng cậu lại có khoái cảm trước đây chưa từng có, giống như đã chờ khoảng khắc này rất lâu rồi. Cậu có thể đường đường chính chính được đánh giá với người khác, nói cho mọi người rằng cậu không phải kẻ yếu.

Một cơn sóng này, nháy mắt lôi điểm số bị rớt xuống của cậu lại.

Trên bờ biên có rất nhiều người vỗ tay khen ngợi cậu: "Quá lợi hại!!"

Quý Thâm Tiêu trong mắt cũng lộ ra thần sắc tán thưởng.

Nhưng mà cái này cũng không làm cho Cừu Cẩn có cảm giác thắng lợi gì, vừa rồi bất quá điểm số cũng mới đuổi theo kịp mà thôi.

Hiện tại khoảng cách kết thúc thi đấu còn không đến mười phút, bọn họ còn có một cơn sóng cuối cùng cần phải hoàn thành.

Cừu Cẩn đứng trên ván lướt sóng, đánh giá hoàn cảnh biển xung quanh.

Lướt sóng là loại vận động đứng hạng nhất trên hạng mục tổng hợp, trong lúc lựa chọn sóng, còn cần phải hiểu biết dòng hải lưu, thủy triều lên xuống, nhân tố địa hình.

Hiện tại nơi bọn họ đang ở là một cái vịnh, mặt biển tương đối vững vàng, sóng biển cao nhất cũng chỉ có 3-5 mét.

Nhưng mà khi đến gần nơi có tảng đá ngầm, sóng biển lại hung mãnh đến dị thường, cơn sóng bảy tám mét ở đâu cũng có.

Mà đối thủ của cậu là một người rất chuyên nghiệp, độ hoàn thành của động tác cũng không thể bắt bẻ.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, cậu căn bản không có khả năng thắng.

Cừu Cẩn cắn răng, di chuyển ván lướt sóng qua chỗ tảng đá ngầm. Động tác của cậu còn kém so với Lỗi Tử, vậy thì chỉ có thẻ để độ cao quyết định thắng bại.

"Ngu ngốc! Không được tới nơi đó!" Quý Thâm Tiêu đột nhiên đứng lên.

Quá cao, cho dù là tuyển thủ lướt sóng chuyên nghiệp, cũng có rất ít người có thể khiêu chiến sóng lớn cao 10 mét.

Trước mặt sóng biển cực lớn, con người giống như một con kiến nhỏ bé vậy.

Một màn mạo hiểm kích thích này, làm mọi người vây xem sôi nổi kinh hô.

"Trời ạ, cái này cũng quá cao rồi!"

"Cậu ta cũng không có mặc áo cứu sinh, nếu như xảy ra chuyện gì thì làm sao bây giờ?"

Đạo diễn quả thực gấp tới điên rồi, móc điện thoại ra chuẩn bị gọi phi cơ cứu hộ trên biển!

Một khắc nhìn thấy Cừu Cẩn xông lên trước sóng biển, trái tim mọi người bị treo giữa không trung, không ngừng có người hô to: "Cừu Cẩn cố lên!"

Khoảng cách của Cừu Cẩn với bọn họ quá xa, chỉ có thể nhìn thấy một thân ảnh nhỏ xíu giữa sóng biển.

Bọt sóng thật lớn đằng sau cậu bắn lên, cậu cũng không bị ảnh hưởng chút nào, giống như một con cá heo biển, linh hoạt tiến vào trong biển lớn.

Mọi người vì cậu mà vỗ tay hoan hô, lúc bọn họ đã cho rằng Cừu Cẩn đã chinh phục được cơn sóng biển cao 10 mét, tốc độ rơi xuống của cơn sóng đột nhiên nhanh lên, thân ảnh Cừu Cẩn biến mất trong bọt trắng.

Trong nháy mắt kia, trái tim của Quý Thâm Tiêu chợt co rút lại một chút.

Ai cũng không nói gì, xung quanh lâm vào một yên tĩnh, chỉ có tiếng sóng biển rầm rầm vang bên tai.

Lỗi Tử một bên cẩn thận hơn, chọn khiêu chiến một cơn sóng biển cao 5 mét.

Vương Hàng: "Anh xem,tôi đã nói nó không được......"

Quý Thâm Tiêu đánh gãy lời nói của gã: "Cậu ta sẽ xuất hiện."

Vương Hàng: "Sóng lớn như vậy, cho dù là thần tiên cũng không đi ra được......"

Lời nói kế tiếp của Vương Hàng bị chặn trong cổ họng.

Trong sóng biển cao lớn, một cái ván lướt sóng đen vàng lướt ra ngoài, Cừu Cẩn uốn lượn hai chân đứng ở phía trên, giống như ngay sau đó có thể bay lên không trung.

Ra ngoài! Cậu thành công!

Quý Thâm Tiêu đột nhiên nhẹ nhàng thở ra.

Hạng Hi ôm Cảnh Nhạc Duyệt thét ra tiếng chói tai: "A a a a a, anh ta ra ngoài!! Anh ta vọt ra rồi!!!"

Người sau điên cuồng gật đầu: "Ô ô ô!!! Quá đẹp trai! Hôm nay bố sẽ không di tình biệt luyến(*) nữa!"

(*) Thay người yêu như thay áo.

Tác giả có lời muốn nói:

Quý Thâm Tiêu: Cứ việc di tình biệt luyến, nhưng xin đừng tìm vợ tôi:)).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play