Buổi quay sáng nay rất thuận lợi, đợi đến trưa, Tô Mạn Gia mới bước vào, cảnh quay buổi trưa vì cô ta mà thiếu cảnh, nên những cảnh có liên quan đến cô ta đều phải quay bù.

Buổi trưa mọi người đều đang nghỉ ngơi, Hạ Ảnh nhân lúc nghỉ ngơi để xem kịch bản, buổi chiều Hạ Ảnh và Chu Lịch Sâm cùng quay một cảnh, đó là cảnh lần đầu tiên nam nữ chính gặp nhau trong cung.

Đối với cảnh quay này, Hạ Ảnh rất trông chờ, đồng thời cũng rất căng thẳng, Tiểu Lâm thấy cô ngây ngốc nhìn vào kịch bản, quơ quơ tay trước mặt cô “Sao cậu lại ngây ngốc nữa rồi?Mị lực của Chu Lịch Sâm đó lớn vậy sao?”

Không đợi cô nói xong, Hạ Ảnh chột dạ liếc cô một cái để ngắt lời “Cậu nói bậy gì vậy?”

Tiểu Lâm bất hạnh nâng cằm “Đừng phủ nhận nữa, mình còn không hiểu cậu sao, tâm tư nhỏ bé đó của cậu đã viết hết lên trên mặt rồi” Tiểu Lâm đang nói đột nhiên xông qua, nhìn kịch bản một lát, nói:“Mình nghe nói Chu Lịch Sâm lúc quay phim có một nguyên tắc, cảnh tình cảm gì đó đều sẽ mượn góc hoặc dùng thế thân, xem ra cảnh diễn chiều nay phải để thế thân diễn rồi”

Hạ A rh:“……” Có thể nào cho cô mơ mộng một tí không?Bởi vì cả cái lịch trình quay phim đều bị đảo loạn rồi, cho nên vai diễn chiều nay sẽ diễn cảnh sau khi nữ chính vào cung nửa năm.

Nữ chính dẫn them cung nữ đi dạo ở hoa viên, bị con mèo mà Lâm phi nuôi cào bị thương, bởi vì địa vị thấp, vào cung nửa năm cũng không có được sự ân sủng của hoàng đế, cho nên ở trong mắt của cung nữ và thái giám, địa vị của cô còn không bằng con mèo mà Lâm phi nuôi, bị vị thái giám kia mắng cho một trận.

Cô chỉ đứng lên lý luận vài câu, vừa hay bị Lâm phi nghe được, hoàng đế chưa lập hậu, Lâm phi chính là cấp bậc phi tần cao nhất trong cung, cho nên không ai dám đắc tội với cô ta, nữ chính và cung nữ cũng bị doạ sợ, lúc này, hoàng đế đúng lúc đi ngang qua hoa viên, giải vây cho nữ chính, còn truyền thái y đến xem viết thương của cô.

Ở cảnh quay này, nam nữ chính có vài lần tiếp xúc gần nhau, chỉ có kéo kéo tay và thêm vào đó là bế kiểu công chúa, đây cũng không xem là cảnh tình cảm gì, chắc sẽ không dùng thế thân đâu nhỉ?Hạ Ảnh thầm nghĩ. Cô đã xem đi xem lại kịch bản trước sau vài lần, những chi tiết trong cảnh quay của nam nữ chính đều được cô đem ra nghiên cứu, bên trong có vài cảnh hôn, nếu lúc đó mượn góc thì còn đỡ, nếu để thế thân diễn……Hạ Ảnh cảm thấy thật ác độc, lúc đó cô cũng có thể yêu cầu dùng thế thân không?

Lúc Hạ Ảnh đang nhập tâm suy nghĩ, một giọng nói chanh chua phát ra “Cô chính là Hạ Ảnh?”

Hạ Ảnh ngẩng đầu, chỉ thấy Tô Mạn Giai ngạo mạn mà đứng trước mặt mình, Hạ Ảnh còn chưa kịp phản ứng lại, Tiểu Lâm nói nhỏ bên tai cô:“Cô ta đến đây không phải để báo thù đó chứ?Dù gì thì vai của cô ta cũng là cậu lấy đi đó”

Hạ Ảnh cạn lời mà nhìn Tiểu Lâm, sau đó bỏ kịch bản xuống đứng lên, nhìn đối phương cười nói:“Tô tiểu thư, chào cô”

“Cô chính là người đã lấy đi vai diễn của tôi?” Tô Mạn Giai nhướng mày, không mang thiện ý nói.

Ngữ điệu này của đối phương rõ ràng là đến kiếm chuyện, đương nhiên Hạ Ảnh cũng không dễ bị ăn hiếp, cô cười mà nhìn đối phướng nói, thái độ vô cùng khách sáo “Tôi vẫn không hiểu ý của Tô tiểu thư lắm”

Tô Mạn Giai thấy cô giả ngốc, có chút tức giận, hạ cằm xuống trông có vẻ cay cú nói:“Đừng có mà giả ngốc với tôi, cô biết tôi đang nói gì, vốn dĩ nữ chính của bộ phim này là dô tôi đóng, kết quả lúc tuyên bố lại đổi thành cô, không ngờ một diễn viên nhỏ bé tuyến ba như cô, thủ đoạn cũng thật lợi hại”

“Sợ là Tô tiểu thư không biết” Tiểu Lâm tức giận, thấy cô ta nói chuyện khó nghe như vậy, đương nhiên là không nhịn nổi, đứng dậy cười mà nhìn đối phương, “Ban đầu vai nữ chính này là muốn để cho Hạ Ảnh đóng, hai bên đều đã hẹn xong thời gian ký kết, nhưng buổi tối trước ngày ký kết xảy ra một số chuyện, nghe nói có người đem vốn đầu tư vào phim muốn đóng nữ chính, cụ thể bọn họ cũng không nói rõ, dù sao thì đến phút cuối cùng thì bên đó vẫn mời Hạ Ảnh nhà chúng tôi diễn vai này.”

“Dựa vào những gì Tô tiểu thư nói, người đem vốn đầu tư vào đoàn phim không phải là cô đó chứ?” Tiểu Lâm dùng gương mặt ngạc nhiên nhìn cô ta, đánh giá cô ta một tí, tiếp tục nói:“Bậy giờ Tô tiểu thư nổi tiếng trong giới như vậy, trong tay có tận vài bộ phim, chắc là không cần phải đem vốn đầu tư vào đoàn làm phim đâu nhỉ?”

Tô Mạn Giai giận đến đỏ mặt, rõ ràng câu nói này của đối phương chính là đang ám chỉ cô ta không có thực lực, chẳng qua mất thế không mất đà, Tô Mạn Giai nâng cằm, hừ lạnh nói:“Đương nhiên không thể nào là tôi!”

Cô ta không hề hạ thấp giọng, Tiểu Lâm lập tức cười rồi hỏi thêm:“Nếu như người đó không phải là Tô tiểu thư, vậy sao lúc nãy Tô tiểu thư lại nói Hạ Ảnh nhà chúng tôi cướp vai nữ chính của cô?”

“Cô!” Tô Mạn Giai lại bị Tiểu Lâm chặn họng, cô ta hít sâu kìm nén lại cơn thịnh nộ, cắn răng nhìn Hạ Ảnh bằng ánh mắt tức giận “Cô chờ đó”

Tiểu Lâm nhìn bóng lưng của cô ta tức giận mà mắng một câu “Người gì vậy chứ!Tự nhiên lại chạy đến đây kiếm chuyện, nếu thật sự có năng lực thì sẽ bị đổi đi sao?Thật không hiểu nổi loại người này sao lại có nhiều fan não tàn như vậy!”

“Được rồi, bớt nói vài câu.” Hạ Ảnh nhỏ tiếng nhắc nhở.

“Cô ta cũng không sợ, cậu sợ cái gì?” Tiểu Lâm liếc nhìn bên kia, ngữ khi cực kì tức giận.

Hạ Ảnh lắc đầu thở dài, cầm kịch bản tiếp tục đọc lời thoại.

“Chậc chậc chậc!khí phách này cũng được lắm!” Từ Triệt đặt hai tay trước ngực, ánh mắt vui đùa mà nhìn qua đó, nói “Tô Mạn Giai này chính là một ngọn cỏ dại, thật không hiểu nổi loại như vậy còn có người nâng đỡ”

Chu Lịch sâm nhìn anh một cái, lãnh đạm nói:“Người hâm mộ chỉ nhìn mặt”

“Cậu nói câu này ra rất đúng đó” Từ triệt thở dài “Thời đại này mặt quan trọng hơn thực lực, cậu xem những tiểu thịt tươi tiểu hoa đán trong giới giải trí hiện nay, có bao nhiêu người là dựa vào thực lực?” Từ Triệt vừa nói, ánh mắt nhìn qua Chu Lịch Sâm, nhướng mày đánh giá anh một lượt, nói:“Chính là cậu, có thể có được thành tích như hôm nay, gương mặt này của cậu cũng tốn không ít sức lực” Nếu không phải tên này trông đẹp trai, thì ai có thể chịu đựng tính khí kì lạ của cậu ta?Nhưng dạo này hình như tính khí kì lạ của cậu ta…Có hướng chuyển biến tốt!

Chu Lịch Sâm:“……” Được thôi, anh không thể chối cãi.

Bởi vì phải quay bù cảnh phim của Tô Mạn Giai, cho nên cảnh quay của nam nữ chính bị dời ra sau, Hạ Ảnh trang điểm xong, tìm một nơi yên tĩnh tiếp tục đọc lời thoại, thật ra cảnh này, cô đã sớm thuộc lòng, nhưng cứ nghĩ đến một lát phải diễn với Chu Lịch Sâm, trong lòng cô lại sợ sệt, sợ đến lúc đó căng thẳng đến nỗi quên thoại, cho nên nhân lúc có thời gian thì đọc đi đọc lại vài lần, cho rằng như vậy thì một lát cô sẽ đỡ căng thẳng hơn.

Bên kia, cảnh quay đã được bố trí xong, vẫn là cảnh tuyển tú đó, vai diễn Liễu tần của Tô Mạn Giai cũng xem như là một vai diễn cần thiết, cho nên phải lộ mặt trong tập một, tổng quản thái giám hô to tên của Liễu tần, Liễu tần bước ra từ đám người tuyển tú, bái kiến thái hậu, “Thần Liễu Dao đã từng gặp thái hậu, thái hậu nương nương vạn phúc kim an”

Đoạn này thì không có vấn đề lớn gì, nhưng cảnh tiếp theo đây lại có chút không ổn, Từ Triệt cũng không còn giữ hình tượng nữa lập tức phun ngụm nước trong miệng ra, thái hậu đang hỏi chuyện Liễu Dao, nhưng trong miệng của Liễu Dao nói không phải là lời thoại, mà là “Một hai ba bốn năm sáu bảy……”

Đây là loại kỷ năng diễn xuất gì vậy?

Từ Triệt kinh ngạc mà nhìn Tô Mạn Giai, chỉ thấy cô ta nở nụ cười trên mặt, ngại ngùng mà nhìn thái hậu, trong miệng toàn đọc “Một hai ba bốn năm sáu bảy” không liên quan gì đến nội dung phim. Loại hiện tượng này anh từng nghe thấy, nhưng vẫn chưa gặp qua, không ngờ ngay buổi đầu tiên khi quay “Cung Khuynh Thiên Hạ” đã được mở mang tầm mắt.

“May mắn thay không phải cô ta đóng nữ chính” Từ Triệt đẩy Chu Lịch Sâm một cái, cười cười nhìn anh “Đến lúc đó cậu nhìn đối phương bằng đôi mắt thâm tình, đối phương nhìn cậu đếm một hai ba bốn năm sáu bảy……một cảnh tượng thật đẹp, không dám tưởng tượng!”

Chu Lịch Sâm khinh bỉ nhéo anh một cái rồi mặc kê, Từ Triệt cười đến đau cả bụng, vịn vào vai của Chu Lịch Sâm mới miễn cưỡng đứng vững được, nhịn không được và hướng về phía bên đó cười lớn, Tô Mạn Giai vẫn đang “Một hai ba bốn năm sáu bảy”, đạo diễn Lưu nhăn mặt, rõ ràng là không thích biểu hiện của cô ta.

“Xem ra đạo diễn Lưu không hài lòng với cô ta ” Từ Triệt dựa nửa người lên người của Chu Lịch Sâm, cười nói:“Lúc trước đề xuất đổi nữ chính, đạo diễn Lưu còn không đồng tình mấy, hôm nay có lẽ đạo diễn Lưu phải cảm ơn cậu, đất diễn của nữ chính nhiều như vậy, lời thoại dày đặc, đến lúc đó không chỉ có cậu, mà cả đạo diễn Lưu cũng sẽ phát điên!”

“Cậu nói xem loại người này sao có thể vào giới giải trí vậy?kỷ năng diễn xuất không ổn có thể luyện tập, những kể cả việc thuộc lời thoại cũng không qua ải, cái này cũng quá tệ rồi đó?” Từ Triệt khó chịu nói.

“Cậu đi hỏi xem” Chu Lịch Sâm điềm đạm nói, xoay người đi vào phòng nghỉ, Từ Triệt mất đi chỗ dựa, xém chút thì té ngã, quay người nhìn bóng lưng của Chu Lịch Sâm mà nói vài câu, đối phương làm như không nghe thấy, Từ Triệt chỉ có thể chịu thua.

Hạ Ảnh không hề đến hiện trường, cho nên không hề hay biết gì về chuyện Tô Mạn Giai không thuộc lời thoại, Tiểu Lâm sau khi nhìn thấy biểu hiện dở tệ của Tô Mạn Giai, không đợi được mà đi đến nói cho cô biết “Cậu có biết không?Tô Mạn Giai quay phim lại không học thoại!”

“Không học thoại?Vậy cô ta nói gì?” Hạ Ảnh nhìn cô một cái, cảm thấy kì lạ mà hỏi.

“Một hai ba bốn năm sáu bảy……” Tiểu Lâm hả hê nói “Lúc cô ta và Thẩm lão sư diễn với nhau, ngoại trừ câu ‘Thần xin thỉnh an thái hậu nương nương, thái hậu vạn tuế kim an’, sau đó cả quá trình đều đếm một hai ba bốn năm sáu bảy, may mà không để cô ta đóng nữ chính, đến cả việc học lời thoại cũng không học, kỷ năng diễn xuất không cần nghĩ cũng biết”

“Cậu không thấy thôi, cả quá trình đạo diễn Lưu đều nhăn nhó, trông có vẻ rất không hài lòng với cô ra, đạo diễn Lưu bây giờ có lẽ đang cảm thấy rất may mắn khi để cậu đóng nữ chính, nếu không đổi lại là cô ta, cả đoạn phim toàn một hai ba bốn năm sáu bảy, bộ phim này sao mà quay tiếp chứ?” Tiểu Lâm phỉ báng nói “Không biết cô ta lấy bản lĩnh gì mà đòi đóng nữ chính, buổi trưa còn đến kiếm chuyện, cũng không coi thử bản thân mình ở đâu!”

“Thật không hiểu nổi một bình hoa như vậy sao lại có người chịu nâng đỡ!” Tiểu Lâm tự do nói, biểu cảm rất tức giận.

Buổi trưa những cảnh diễn liên quan đến Liễu tần cũng không quá nhiều, cho nên rất nhanh đã quay bổ sung xong, Tiểu Lâm đang hăng hái phỉ báng, thì thấy Tô Mạn Giai bước ra khỏi đám người đi vào đây, Tiểu Lâm nhìn cô ta một cái, dừng lại lời nói, tránh để cô ta nghe thấy rồi lại đến kiếm chuyện.

Dù sao cũng bị người ta phê bình trong lúc diễn, sắc mặt của Tô Mạn Giai rất khó coi, ánh mắt đó của Tiểu Lâm như đang bóp còi súng vậy, Tô Mạn Giai giương mặt đi qua đây, dùng ánh mắt coi thường mà nhìn cô, ngữ khí rất tức giận “Lúc nãy hai người nói cái gì?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play