Tác giả: Bạc Đào

Editor: Solitude

======

"Nhị hoàng tử điện hạ, Bùi Chiêu Chu đã bắt được người do ta phái tới, làm sao bây giờ? Lỡ như bị hắn phát hiện do ta nhúng tay vào vậy thì phiền phức rồi."

Charles Crowder tỏ vẻ bối rối, sau khi nhận được báo cáo của thuộc hạ xong liền lập tức hoảng sợ chạy đi tìm nhị hoàng tử Kyle để bàn cách đối phó Bùi Chiêu Chu.

Nhị hoàng tử Kyle ánh mắt ngưng lại, uy hiếp nhìn nhìn Charles quở trách: "Ta không kêu ông đi làm chuyện dư thừa, đám rác ông gửi đi sao có thể đối phó với Bùi Chiêu Chu, ông làm vậy là đang rút dây động rừng, hủy hoại kế hoạch của ta."

Trán Charles Crowder úa ra mồ hôi, cung kính khiêm tốn lấy lòng nói: "Này không phải tại tôi sợ Bùi Chiêu Chu sẽ tìm ra đám tinh tặc kia rồi phát hiện giao dịch với giữa gia tộc Crowder và tinh tặc vương Kha Viêm sao. Tôi chưa bao giờ ngờ tới tinh tặc vương Kha Viêm thật sự sẽ chết, mà lần này Bùi Chiêu Chu cắn chết không buông, giống như nhận thấy lần cướp thuyền này nhắm vào hắn vậy."

"Sau khi tinh tặc vương Kha Viêm biến mất, tôi cũng không biết đám tinh tặc kia biến đi đâu. Cho dù tôi có tiếp xúc qua với tinh tặc vương Kha Viêm nhưng khó đảm bảo rằng những tinh tặc khác cũng có khả năng biết điều này, nếu như bị Bùi Chiêu Chu bên kia xúi giục, vụ cướp thuyền oanh động toàn Đế Quốc lần này lại là nhằm vào việc ám sát Bùi Chiêu Chu, đám tinh tặc đáng chết kia đã giết không ít hành khách, lỡ vạn nhất… tội đều đổ lên đầu gia tộc Crowder, cả nhà tôi đều sẽ bị tước tước vị lưu đày đến chết."

Charles Crowder mặt ủ mày ê nói: "Đến lúc đó gia tộc Crowder sẽ ngăn mọi chuyện xảy ra, quyết không làm liên lụy đến nhị hoàng tử, hy vọng nhị hoàng tử có thể để lại cho gia tộc chúng ta một mạch huyết thống."

Mấy ngày nay Charles Crowder xem tin tức, nhìn thấy danh sách hành khách tử vong mất tích, Bùi Chiêu Chu trước nay luôn dửng dưng với hành vi ám sát khiêu khích lại đột nhiên phát điên muốn tra kỹ, hắn không phải một kẻ mắc bệnh nan y sao, sao không trực tiếp kết liễu sinh mạng luôn đi?

Làm gã không buồn ăn uống, đến ngủ cũng ngủ không ngon, nhắm mắt lại làm như nhìn thấy những hành khách chết thảm đó tìm gã đòi mạng, đằng sau có đôi mắt sắc bén không lúc nào không nhìn chằm chằm gã, cả cổ gã lạnh buốt, sợ rằng sau khi bị phanh phui thì đầu cũng khó giữ được, Đế Quốc Odyssey còn giữ lại hình phạt tử hình.

Mấy ngày nay Charles Crowder tiều tụy căng thẳng, bên ngoài có chút tiếng gió nào cũng làm gã kinh hách giật nảy lên, đến cả phu nhân của gã cũng cảm thấy có phải gã bị suy kiệt tinh thần nên có vấn đề hay không.

Nhưng chỉ có gã biết được bí mật này, khi Bùi thiếu tướng uy danh hiển hách trong quá khứ trở thành kẻ thù của mình, sự tồn tại đó đáng sợ đến cỡ nào chứ, thanh đao sắc bén từng chém giết vô số Trùng tộc giờ phút này chỉa hướng về phía gã.

Vì vậy nên khi vụ cướp của nhị hoàng tử Kyle thất bại, gã nói gã còn có sắp xếp khác nhưng gã vẫn gạt nhị hoàng tử, trộm tìm vài nhân vật nhỏ kín tiếng trong đội cứu viện nơi Bùi Chiêu Chu ở. Bùi Chiêu Chu mắc chứng rối loạn pheromone, gã biết, cho một chút thuốc kích thích pheromone, cho dù không chứa độc tố, nhưng loại thuốc không có tác dụng với người bình thường này với hắn đều là kịch độc.

Nhưng vẫn thất bại, Bùi Chiêu Chu hoàn toàn bắt được những người đó, gã bắt sợ Bùi Chiêu Chu dựa vào những người đó tìm ra nguồn gốc tới chỗ gã.

Charles Crowder thân là quý tộc lại bị một kẻ xuất thân bình dân như Bùi Chiêu Chu dọa sợ tới kinh hoàng thất thố, một bộ vô dụng, đôi mắt nhị hoàng tử Kyle thâm trầm ghét bỏ.

Nhưng nề hà là trong tay y không có nhiều người lắm, phụ vương nắm giữ tất cả quyền thế và tai mắt ở Đế Quốc, đại hoàng tử Edward là trữ quân mặc định, phụ vương sẽ đem anh theo xử lý một ít chuyện quan trọng, không ít quý tộc lớn ý muốn đầu nhập về phía đại hoàng tử Edward nhưng trên cơ bản đều bị đại hoàng tử Edward cự tuyệt.

Đại hoàng tử Edward là một kẻ nhu nhược thiếu tình thân, nhưng kẻ hèn nhát như vậy lại có tất cả những gì y muốn có, người mẹ dịu dàng tốt bụng, người cha uy nghiêm chu đáo, và anh sẽ là quốc vương đời kế tiếp của Đế Quốc Odyssey, mà y cái gì cũng không có.

Ngay cả lý do đại hoàng tử Edward từ chối nhận những quý tộc đó về phe mình cũng cực kỳ buồn cười, cái gì mà gia đình hòa thuận, hy vọng mình và em trai cùng cha khác mẹ hòa bình sống chung, đối ngoại luôn là hình tượng thành viên hoàng thất trọng tình trọng nghĩa, mà trong mắt y đều như là bố thí, những thứ y tha thiết ước mơ lại là những gì Edward tùy tiện vứt bỏ.

Tuy rằng Charles Crowder là một tên phế vật được việc thì ít hỏng việc thì nhiều, uổng phí cái danh hiệu quý tộc nhà Crowder nhưng gã thắng ở trung thành.

Khi mẫu phi nhờ cậu tìm người giúp đỡ cho y, y liền nhìn trúng gia tộc Crowder, cốt cách ngu trung nhấm nhuần trong da thịt gia tộc bọn họ, tựa như chó Nhật trung thành dâng hết thảy lên cho chủ nhân, không cần lo lắng bị bọn họ phản bội.

* Cậu: em trai của mẹ.

** Ngu trung: một mực trung thành không quản đúng sai.

Chó tuy rằng có hơi ngu ngốc nhưng ít nhất vẫn có thể sử dụng.

Nhị hoàng tử Kyle hơi lộ ra một chút, lạnh nhạt nói: "Ta kêu cậu ta xử lý giúp chuyện này, lần này Bùi Chiêu Chu sẽ không trở về chủ tinh Đế Đô."

Trong phút chốc Charles Crowder vui mừng khôn xiết, cậu của nhị hoàng tử Kyle không phải người thường, mẹ đẻ của nhị hoàng tử Kyle, vương phi Chitty xuất thân từ gia tộc đại quý tộc Barcelona, công tước đương nhiệm Humphrey Barcelona chính là em trai của vương phi Chitty.

Công tước Humphrey Barcelona cũng không phải kẻ đầu đường xó chợ, một chút thủ đoạn thôi cũng làm gã sởn tóc gáy.

Charles Crowder nhớ tới những tinh tặc không rõ tung tích kia, sợ mấy tên này bị quân đội Đế Quốc bắt giữ tra hỏi sẽ làm lộ bọn họ, nôn nóng hỏi: "Nhị hoàng tử, còn tinh tặc nên xử lý thế nào?"

Nhị hoàng tử Kyle: "Sẽ xử lý, Charles, đem con trai trưởng của ông theo luôn đi. Con trai trưởng của ông mang hàm thiếu úy cũng lâu lắm rồi, đến lúc bắt giết tinh tặc lấy công huân, đề cử tấn chức lên trung úy."

Thật ra còn một nguyên nhân nữa là Charles quá mức bình thường vô năng, so ra thì con trai của gã còn giống dáng vẻ của gia tộc Crowder hơn. Nhị hoàng tử Kyle muốn bồi dưỡng người thừa kế đời tiếp theo của gia tộc Crowder, như vậy người có thể sử dụng giúp sức sẽ nhiều hơn.

Charles Crowder mặt mày hớn hở, vội vàng kích động nói: "Vô cùng cảm kích nhị hoàng tử bồi dưỡng nhân tài cho gia tộc Crowder, gia tộc Crowder nguyện hết lòng trung thành với nhị hoàng tử!"

"Ừm."

Nhị hoàng tử Kyle như lẽ đương nhiên đồng ý sự quy phục của gia tộc Crowder, sau đó mẫu phi gọi đến khiến y phải tạm dừng cuộc hội thoại, phất tay bảo Charles Crowder rời đi trước.

"Nhị hoàng tử điện hạ, vương phi Chitty đang ở vườn tường vi đợi ngài." Hầu gái Meg, hầu gái quen thuộc bên cạnh mẫu phi nói.

Cô hình như mới từ vườn tường vi đến, một cổ mùi hoa tường vi hoa lệ cùng mùi hôi thối kia, gợi nhị hoàng tử Kyle nhớ lại nơi đó…

Tường vi đỏ như máu, chim trắng nhỏ bị bẻ đầu, và cậu bé khiếp sợ nhút nhát chỉ biết khóc thút thít.

Đôi mắt xanh biển của nhị hoàng tử Kyle ủ dột, giống như sương đen bao phủ hải vực tối tăm, đồng tử đình trệ không nói nên lời, tĩnh mịch vô thần.

Cung điện rất lớn, trải qua hơn ngàn năm Đế Quốc Odyssey bành trướng và tích lũy tài phú, diện tích cung điện chiếm cứ một nửa toàn bộ vùng đất Đế Đô, thậm chí còn có khu rừng cung đình được chuyên gia tân trang.

Theo hầu gái Meg dẫn đường.

Ánh mắt nhị hoàng tử Kyle đờ đẫn, sâu trong đôi mắt xanh biển giấu đi chán ghét, lại đi trên con đường bị đánh thức từ cơn ác mộng này.

Đường lát đá cuội nhỏ trơn nhẵn trong suốt, một đường đi thẳng đến vườn tường vi của mẫu phi, một đường khác đi đến vườn bách hợp nhỏ của vương hậu Vanessa.

Khi còn nhỏ, y đã vô số lần đặt chân đến ngã ba này.

Y luôn vui vẻ khờ dại chạy về phía vương hậu Vanessa dịu dàng ân cần, cho dù phụ vương không thích y tiếp xúc gần với vương hậu Vanessa.

Không chỉ vì y không phải con trai thân sinh của vương hậu Vanessa mà cả con trai thân sinh Edward, dục vọng cố chấp chiếm hữu của phụ vương giống như muốn bao vây bá chiếm vương hậu Vanessa trong lãnh địa của mình, không muốn bọn họ tới gần.

Nhưng y vẫn không kiêng nể gì tránh những camera giám sát đó, đem lời phụ vương nói vào tia này ra tai kia.

Bởi vì vương hậu Vanessa sẽ dịu dàng xoa đầu y, nắm tay y, giới thiêu cho y mấy loại cây cối động vật nhỏ thú vị mới lạ ở khu vườn rừng rậm, yêu thích che chở y giống như mẹ đẻ, còn tặng cho y một con chim trắng nhỏ sống động hoạt bát…

Trái ngược lại…

Kyle Odyssey bước vào vườn tường vi với ánh sáng đờ đẫn.

Vườn tường vi rất đẹp.

Xinh đẹp rực rỡ đùa nghịch cánh hoa tường vi quyến rũ bốn phía, vũ mị đến nghênh đón hùa theo ánh nắng thoải mái len qua ô cửa kính, giọt sương len lỏi qua giữa những cánh hoa mê hoặc, hoặc bị ánh nắng làm bốc hơi, hoặc xuyên qua những thứ tường vi giấu giếm, chọc phá cành lá rách nát.

Nhị hoàng tử Kyle ngẩng người, tường vi kiều diễm bên cạnh cũng không cách nào thu hút sự chú ý của y, ánh mắt y toàn bộ đặt trên người phụ nữ xinh đẹp còn quyến rũ mê người hơn cả tường vi.

"Mẫu phi, thần an."

* Thần an: câu hỏi thăm sáng sớm.

Xung quanh yên tĩnh đến mức không nghe được tiếng chim chóc côn trùng, không giống vườn tường vi, còn an tĩnh hơn cả nghĩa trang. . Ủng hộ chính chủ vào ngay # Т R U M t r u y e n . M E #

Bụi hoa tường vi kiều diễm ướt át, móng tay đỏ tím hoa lệ của người phụ nữ cầm lấy kéo, không để ý mà cắt bỏ những bông hoa tường vi dư thừa.

Đôi mắt vương phi Chitty vũ mị vui sướng nhìn những bông tường vi được người chăm chút nuôi dưỡng, bộ váy cung đình màu đỏ tím ren xa hoa lãng phí, ôm lấy thân hình trắng tuyết đẫy đà càng thêm mê người.

Nhìn thấy con trai mình đến, tầm mắt vẫn dừng lại trên đóa tường vi diễm lệ.

"Kyle, con xem giống tường vi gần đây mẫu phi trồng này —— Margaret thiếu nữ, có phải rất mỹ lệ động lòng người không?"

* Hoa phía trên tên là 玛格丽少女, search thì ra Cúc Marguerite nhưng hoa đó thuộc họ Cúc chứ hổng thuộc họ Hoa hồng.

Tường vi Margaret thiếu nữ đỏ rực mãnh liệt, cánh hoa trùng trùng điệp điệp lộng lẫy, phấn hoa hoa lệ, cánh hoa mang theo chút thẹn thùng ma mị, hệt như một thiếu nữ thẹn thùng khoác lên mình bộ váy đỏ lộng lẫy.

Quả thật rất mỹ lệ.

Nhị hoàng tử Kyle liếc mắt nhìn qua một cái, lại bị màu đỏ máu bám trên bùn đất chỗ gốc tường vi làm tròng mắt y đau đớn.

Đôi mắt vũ mị của vương phi Chitty hơi câu, tiếc hận nói: "Tiếc là loài hoa tường vi này có hơi kiêu ngạo, nhiều nụ quá sẽ ảnh hưởng đến sự sinh trưởng của cánh hoa khác, phải cắt đi một ít."

Cái kéo nhuộm đầy nước hoa tường vi, dọc xuống theo cán kéo, vừa hay nhỏ xuống một đôi mắt đỏ rực tròn xoe, bất động, răng hàm nhô ra, sợi lông trắng bóng.

Tầm mắt Kyle Odyssey đối diện với một tiêu bản thỏ trắng mắt đỏ bằng gỗ, nó tránh mình dưới bụi tường vi, cánh tay trắng mịn cong lên, tựa như một con thỏ thật sự sống.

Nhưng Kyle Odyssey biết, bên trong con thỏ nhồi đầy bông chống phân hủy, hơi thở nồng nặc mùi xác chết của nó bị cưỡng ép ngăn lại bằng mùi thuốc hóa học.

Nội tạng của thỏ có khả năng đã bị mẫu phi chôn dưới gốc hoa tường vi, trở thành phân bón cho hoa, mà thi thể con thỏ làm tiêu bản vĩnh cửu.

Nhìn chăm chú vào đóa tường vi nở rộ, giẫm lên nội tạng của nó dưới chân, chết rồi vẫn bị kẹt lại nơi này.

Trong vườn tường vi hương thơm ngào ngạt, sức sống bừng bừng cất giấu đủ loại tiêu bản động vật, đôi mắt chúng nó luôn trống rỗng tĩnh mịch.

Phía sau vương phi Chitty là một tiêu bản hưu trắng hiếm lạ.

Vương phi Chitty được vây quanh bởi đông đảo động vật và hoa tường vi phảng phất như một nàng công chúa bước ra từ cổ tích, chứ không phải một mụ phù thủy nhuộm bộ móng tinh xảo, đem bụng của những động vật đó mổ ra, móc nội tạng, nhét vào bông thấm đầy thuốc chống phân hủy, lại như không có việc gì khâu phần bụng đã bị cắt của chúng lại, biến động vật thành mẫu vật chết.

Nhị hoàng tử Kyle rũ mắt xuống, sắc mặt lạnh lùng hỏi: "Mẫu phi, xin hỏi người tìm con có việc gì?"

Vương phi Chitty buông cây kéo, đôi mắt ma mị hẹp dài nửa híp lại vì vui sướng, cánh môi khẽ mở, nói: "Ta phát hiện một đứa nhỏ xinh đẹp, con nhất định sẽ thích không khác gì ta."

Nhị hoàng tử Kyle chế nhạo trong lòng.

Vương phi Chitty tiếc hận nói: "Tiếc là thân thế đứa nhỏ xinh đẹp này còn kém một chút, bằng không ta sẽ trực tiếp để nó làm con dâu mình."

Đôi mắt nhị hoàng tử Kyle buông xuống, nghe được lời này không nhịn được véo chặt lòng bàn tay, nặn ra nụ cười cứng nhắc nói: "Là vị thiếu gia tiểu thư nào được mẫu phi nhìn trúng ạ?"

Trong mắt vương phi Chitty hiện lên vẻ hài lòng, tươi cười còn vui sướng hơn khi nhìn hoa tường vi, nói: "Con trai út của Bạch gia, hình như tên Bạch Hoài Ngọc."

Bạch Hoài Ngọc?

Nhị hoàng tử Kyle nhíu mày.

Y biết con trai út Omega của Bạch gia là minh tinh giới giải trí, Bạch gia cũng coi là một quý tộc đặc biệt, công việc kinh doanh chủ yếu là mở đường buôn bán thuốc.

Bạch Hoài Ngọc là đứa con hoang được nhận về, cứ thế trở thành tiểu thiếu gia dòng chính của Bạch gia. Giới quý tộc Đế Quốc đã có không ít đồn đoán tranh luận, mà Bạch Hoài Ngọc này mơ hồ có điểm không giống Omega bình thường, phá lệ được các loại Alpha ưu tú ưu ái truy phủng.

Nhưng mà cậu chỉ là một Omega nhu nhược, không đáng giá để y mượn sức, cho nên hiểu biết của y với Bạch Hoài Ngọc không sâu.

"Mẫu phi, người cảm thấy một Omega tùy tiện xuất đầu lộ diện như vậy hợp làm hoàng tử phi sao?" Trong mắt nhị hoàng tử Kyle hiện lên một cổ ngạo mạn.

"Người nghe được tin tức về Omega này từ đâu, con nhớ Bạch gia chỉ là một quý tộc nhỏ, dựa vào thuốc cống hiến được thăng lên làm bá tước không lâu, phạm vi vị hôn thê mà phụ vương tìm cho đại hoàng tử Edward ít nhất cũng là cấp bậc công tước, hầu tước."

Ngụ ý chính là không hài lòng với vương phi Chitty.

Nhị hoàng tử Kyle có thể chấp nhận hoàng tử phi mà mẫu phi sắp xếp, nhưng tiền đề là thân phận địa vị của hoàng tử phi phải hiển hách, trở hành nội trợ hiền hậu có thể giúp đỡ y.

Vương phi Chitty phá lệ bảo bọc Bạch Hoài Ngọc chưa từng gặp mặt này, ánh mắt vũ mị kích động tràn đầy thiên vị đối với Omega này khiến trong lòng nhị hoàng tử Kyle hơi tức giận.

"Sao con có thể nói như vậy với một đứa nhỏ xinh đẹp vô tội, nếu vị hôn thê Omega con tuyển cũng đáng yêu giống nó, ta liền cảm thấy mỹ mãn." Cánh môi đỏ tươi của vương phi Chitty sung sướng cong lên, đôi mắt vũ mị lập lòe ánh sáng kích động quỷ dị.

Nhị hoàng tử Kyle khinh miệt cười lạnh: "Phải không? Vậy mẫu phi người cho con nhận thức một chút Omega này, xem coi cậu ta có phải xinh đẹp vô tội như người nói không…"

Nếu không phải Bạch Hoài Ngọc là Omega, y còn nghi ngờ rằng mẫu phi muốn tìm tình nhân Alpha hoặc Beta gì đó, rốt cuộc thì phụ vương căn bản sẽ không bước vào chỗ của mẫu phi một bước, ánh mắt nhìn mẫu phi đều là coi thường và bài xích chán ghét. Từ nhỏ y đã cảm nhận được, ngay cả y là con trai thân sinh, ánh mắt phụ vương nhìn y cũng giống như nhìn người xa lạ.

Có đôi khi y rất muốn đi hỏi mẫu phi, vì sao lại gả vào trong cung, mà phụ thân thân là quốc vương Đế Quốc Odyssey, cho dù không cưới thiên kim đại quý tộc làm vợ cũng chẳng ảnh hưởng đến uy quyền của ngài.

Vương phi Chitty cười đến thần bí mê người, nói: "Ta có thể xem, nhưng sau khi xem rồi, nếu con không coi nó như hoàng tử phi, mẫu phi cũng muốn đưa nó vào cung."

Đôi mắt nhị hoàng tử Kyle tối đen, nụ cười mang tố chất thần kinh của mẫu phi càng làm lòng y nghi ngờ không biết Bạch Hoài Ngọc này đã cho mẫu phi uống loại canh mê hồn nào.

Vương phi Chitty cho y xem một đoạn video.

Trong video có hai người đột ngột lao vào trong phòng, trong đó có một người y biết, là tinh tặc vương Kha Viêm, một người khác trông giống Omega đáng thương bị Alpha cao lớn cường tráng cưỡng hiếp, không thấy rõ mặt lắm.

Cảnh tượng tiếp theo như là xác nhận suy nghĩ của y.

Tinh tặc vương Kha Viêm là một con dã thú thô tục hung bạo, gấp không chịu được mà trút dục vọng thú tính lên người Omega nhu nhược, cắn xé tuyến sinh dục sau cổ Omega.

Bên ngoài màn hình, nhị hoàng tử Kyle chán ghét rời mắt đi nơi khác.

Nhưng vương phi Chitty bên cạnh lại kích động đỏ bừng mặt, đôi mắt vũ mị lóe lên ánh sáng quỷ dị, vỗ bả vai nhị hoàng tử Kyle nói: "Nào, rất nhanh thôi sẽ thấy cảnh tượng xinh đẹp động lòng người của đứa nhỏ này!"

Nhị hoàng tử Kyle bất đắc dĩ tiếp tục xem, trong lòng vẫn cảm thấy kỳ cục xấu hổ.

Nhưng rất nhanh, cảnh tượng trước mắt đánh sâu vào tròng mắt y.

Omega mềm mại mảnh khảnh không biết từ khi nào lấy ra một con dao găm, lưỡi dao sắc bén bị nắm trong bàn tay trắng nõn thon dài.

Alpha thô bạo đè trên người cậu, lại không biết từ màn ảnh, con dao găm treo lơ lửng giữa không trung, mũi đao bén nhọn nhắm thẳng ngay vị trí trái tim Alpha.

Cuối cùng cũng thấy rõ gương mặt tiểu mỹ nhân sạch sẽ mỉm cười, đôi mắt đen u ám toát ra vẻ nham hiểm hung ác, giống như một con nhện đen góa phụ kiên nhẫn đi săn, khoảnh khắc con mồi sa lưới, hoa máu phun trào từ trái tim lúc kéo ra, nụ cười thanh tú vặn vẹo… Kinh diễm làm người ta mê muội tim đập nhanh.

Trái tim nhị hoàng tử Kyle lỡ vài nhịp, cảm giác tê dại lan từ đầu ngón tay đến tận da đầu.

Theo bản năng cào cấu máu thịt trong lòng bàn tay, cảm giác kích thích sung sướng do cơn đau mang lại cũng không bằng nụ cười vặn vẹo, kinh ngạc, đầy sức gợi của Omega kia.

Tầm mắt y căn bản không thể tách khỏi Omega này, nhìn cậu lưu loát gọn gàng hạ gục một Alpha cường tráng cao lớn, tư thái nhuốm máu tự do làm càn thoát ra…

Kinh diễm giống như một con chim thoát khỏi sự trói buộc, tiếp tục sống cho đến chết.

Không khỏi làm đôi mắt y hiện lên tia si mê.

"Thật đẹp, đúng không? Mẫu phi nhất định phải lôi kéo nó đến thưởng thức vườn tường vi của mình." Giọng nói vương phi Chitty kích động.

Nhị hoàng tử Kyle nghiêng nhìn ánh mắt si mê tương tự của mẫu phi, ánh mắt ảm đạm vắng lặng không sao tả xiết.

Thì ra trên người mình cũng chảy cùng dòng máu với mẫu phi, nhưng thoạt nhìn cậu cũng thật đẹp, thật tự do…

Cậu tên Bạch Hoài Ngọc.

Đôi mắt nhị hoàng tử Kyle lóe lên vẻ bối rối, nếu như chim trắng nhỏ của y cũng giống cậu thì thật tốt.

Đêm khuy.

Trở về tẩm cung.

Cơn ác mộng ám ảnh y đến hẹn lại lên.

Khắp con đường nhuốm máu, y tìm kiếm người bạn chim trắng nhỏ yêu dấu.

Nó ngoan ngoãn dính người đến thế, luôn thích nằm trong lòng bàn tay y mổ gạo, mỏ chim nhỏ nhỏ trắng trắng làm lòng bàn tay y phát ngứa, không cảm thấy đau chút nào.

Nhưng y phải giấu kỹ chim trắng nhỏ, bằng không mẫu phi sẽ tức giận.

Mẫu phi không thích y tiếp xúc với vương hậu Vanessa, càng miễn bàn tới chim trắng nhỏ này do vương hậu Vanessa tặng cho.

Chim trắng nhỏ này được tìm thấy trong hoa viên của vương hậu Vanessa, nó rơi từ trên cây xuống bụi cỏ rồi được y phát hiện, lông còn chưa mọc tốt, có thể nó nghịch ngợm mà rớt khỏi tổ.

Y muốn thả nó trở về, tiếc là không đủ cao.

Chim trắng nhỏ hình như nhìn ra ý tốt của y, khi đôi mắt đen bóng mượt mà của nó nhìn y, nó phát ra tiếng kêu vô cùng đáng thương.

Y cảm thây thật đáng thương, hai tay ôm chim trắng nhỏ không muốn buông ra.

Sau đó y hỏi ý kiến của vương hậu Vanessa để nhận chim trắng nhỏ này làm sủng vật, cho nó ăn sâu nhỏ, gạo, bắp, từng chút nuôi lớn nó, làm nó trở nên mượt mà tròn trịa, giống viên chè gạo nếp tròn vo.

Sau đó thì sao?

Sau đó thì sao?

Chim trắng nhỏ của y đi đâu mất?

Cơn ác mộng ập đến, y bắt buộc phải đi tiếp con đường đó.

Đôi mắt Kyle ủ dột, giống như người ngoài cuộc nhìn cậu bé đang đi trước mặt mình, đôi mắt xanh biển tương tự y, nôn nóng kêu gọi chim trắng nhỏ y yêu quý.

Y đã trải qua cảnh tượng tương tự không biết bao nhiêu lần.

Cậu bé này rồi sẽ tìm được chim trắng nhỏ, nhưng trong vườn tường vi của mẫu phi, chim trắng nhỏ đáng yêu bị giữ chặt cái đầu mượt mà, đầu ngón tay diễm lệ duyên dáng cầm chim trắng nhỏ, như đang cầm chặt trái tim cậu bé.

Cậu bé nhút nhát nhỏ giọng hỏi: "Mẫu phi, người có thể trả con chim nhỏ này cho con không?"

Trong cơn ác mộng không thể nhìn rõ đôi mắt người phụ nữ xinh đẹp kia, đôi môi đỏ mọng mở ra giống như một miệng lỗ đen to lớn, nói: "Không được đâu."

Sau đó, móng tay kiều diễn nhẹ nhàng nắm đầu chim trắng nhỏ, bóp chặt.

Cái đầu nhỏ mượt mà nổ tung, xuyên qua đôi mắt nhỏ đáng yêu, bộ óc và xương cốt nát bấy làm dơ ngón tay yêu kiều của người.

Y còn chưa kịp nghe thấy tiếng kêu đau đớn ngắn ngủi của chim trắng nhỏ thì sinh mệnh yếu ớt kia đã bị mẫu phi niết vỡ như hạt mè, dễ như trở bàn tay hủy hoại không còn một mảnh.

Kyle nhìn cậu bé vẫn đang tìm kiếm chim trắng nhỏ ở trong giấc mơ.

Như là chờ đợi, mệt mỏi chờ đợi tiếng thét chói tai của cậu bé, là y có thể tỉnh lại sau cơn ác mộng.

Lại đi đến vườn tường vi.

Lại nhìn thấy chim trắng nhỏ trong tay người phụ nữ kia.

Như mọi khi, cậu bé nhút nhát hỏi, hy vọng mẫu phi có thể trả lại chim trắng nhỏ của mình.

Kyle biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo, không hề chờ mong, không hề hy vọng.

Nhưng lần này.

Chim trắng nhỏ nhảy ra khỏi bàn tay kiều diễm đó, tung cánh, để lộ chiếc mỏ bén nhọn, đâm thủng tròng mắt người phụ nữ xinh đẹp.

A a a ——

Tiếng thét chói tai làn này là của người phụ nữ kia.

Và chim trắng nhỏ của y tự do bay đi, bay về phía tự do không tử vong.

Cơn ác mộng tan vỡ theo tiếng hét chói tai này, ý thức trở lại với hiện thực.

Kyle dùng tay bụm mặt, nhớ lại cảnh tượng vừa nãy, cổ họng như bị thứ gì đó xé ra, khóe miệng cong lên cười khẽ, độ cung càng cao lên.

Đột nhiên có tiếng phụt ngắn ngủi, y hoàn toàn thống thống khoái khoái mà cười ra tiếng.

Tẩm cung yên tĩnh trống vắng, tràn ngập tiếng cười to xuất phát từ nội tâm thống khoái của y, đôi mắt xanh biển liều lĩnh sáng ngời mà cười.

"Bạch Hoài Ngọc… Bạch Hoài Ngọc…"

Kyle đọc đi đọc lại, đôi mắt lóe lên tia hy vọng nào đó.

—— Y không giống mẫu phi.

Y muốn đưa Bạch Hoài Ngọc tránh xa khỏi mẫu phi, y không muốn 'chim trắng nhỏ' của y bị mắc kẹt trong cung, chỉ cần tự do xinh đẹp ở bên ngoài là được.

- ------------------------------------

"Bùi chỉ huy, dịch chuyển không gian đã thành công, tiếp theo chúng ta đi đâu để tìm phi thuyền số hiệu K108 đã mất tích?"

Ánh mắt đình trệ của Bùi Chiêu Chu chợt bừng tỉnh, nhìn người lính trẻ đang nhìn mình đầy sùng kính, hạ lệnh nói: "Chia làm ba đội, tìm kiếm theo mạng lưới, tập trung điều tra các hành tinh lân cận, tinh tặc có khả năng cao sẽ trốn vào bên trong hành tinh."

Binh lính trẻ tuổi đáp lời: "Vâng! Xin hỏi Bùi chỉ huy, phụ tá Tư có tham gia lần hành động này không ạ?"

Bùi Chiêu Chu sẽ cau mày, hỏi: "Sao cậu lại muốn hỏi vấn đề này?"

Binh lính trẻ tuổi gãi đầu nói: "Không phải phụ tá Tư rất lợi hại sao, không giấu gì Bùi chỉ huy, ban đầu chúng tôi cho rằng phụ tá Tư là tiểu tình nhân của ngài đem vào, có vài lão binh sĩ ngầm không phục loại tiểu bạch kiểm như phụ tá Tư, còn ngạo mạn đi khiêu nhỉ phụ tá Tư… Không ngờ phụ tá Tư không nói hai lời, đem binh lính quân đội Đế Quốc bọn tôi đánh đến ngoan ngoãn, không còn dám lắm lời khiêu khích."

"Nếu phụ tá Tư cũng tham gia tìm kiếm, lấy thực lực của cậu ta mà gặp tinh tặc, nhất định chưa đến ba chiêu đã hạ gục xong, mọi người đều muốn nhờ phụ tá Tư giúp sức một chút." Binh lính trẻ tuổi điến mặt kể lại, cảm thấy còn hơi xấu hổ.

Bùi Chiêu Chu hơi kinh ngạc, không ngờ mấy ngày nay quan hệ giữa Tư Hoài Tây với binh lính trên phi thuyền trở nên tốt đến vậy.

Ngược lại.

Mấy ngày này Tư Hoài Tây lại trầm mặc ít lời hơn với anh.

Bùi Chiêu Chu rũ mắt xuống, trong lòng có chút chua xót bối rối, Tư Hoài Tây vì anh mà thương tâm, tạm thời còn chưa muôn gặp anh.

"Được, để phụ tá Tư dẫn đầu mấy người đi."

======

Lời editor: Không liên quan cho lắm nhưng khuyến khích đọc chương này khi nghe Monica của Liễu Sảng nhe, vừa đủ một màu u tối luôn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play