Rất lâu sau vẫn không có ai lên tiếng trong trường quay.
Hồ Cương Nghị ngồi trên ghế, chiếc bút máy anh yêu thích nhất đã rớt xuống đất từ lâu thế mà anh vẫn chưa cúi người nhặt.
Chờ đến khi anh hết sững sờ thì cũng là lúc ánh mắt anh khó che giấu được sự kích động!
Tả Tiện, đây chính là Non Tiện trong lòng anh, là người phù hợp với nữ chính Non Tiện nhất!
Không đúng, không nên nói như vậy.
Tả Tiện là Tả Tiện, Non Tiện là Non Tiện.
Hai nàng là hai người khác nhau nhưng khi Tả Tiện bước vào kịch bản [Ngăn Sát] thì nàng đã biến thành Non Tiện!
Một giây ấy, nàng đã trở thành Non Tiện!
Các nhân viên ngồi phía sau máy quay bắt đầu nhao nhao thảo luận – bọn họ là những người gần Tả Tiện nhất, hơn nữa bên dưới ống kính còn ghi lại toàn bộ những biến hóa nhỏ nhất trên gương mặt nàng.
Nhưng cũng chính vì thế bọn họ mới thật sự cảm thấy rung động. Những diễn viên ngoài sân kia chắc chắn không thể cảm nhận được điều này.
Một giây ấy, phần lớn mọi người đều chìm đắm trong bầu không khí Tả Tiện mang đến, phảng phất trước mắt họ là người đồng hương bị bức bách trên núi hoang, là một thiếu nữ nhỏ tuổi cần kề với cái chết.
Tả Tiện đã đem lại rung động quá mạnh, mạnh đến mức bọn họ không hề để ý đến Lục Tinh Nhàn là người phối hợp diễn giúp nàng, quên mất phải quay chụp Lục Tinh Nhàn thật nhiều, quên mất nhờ cô tham gia nên tiền lương của mình cũng tăng lên mấy phần trăm.
Nhóm nhiếp ảnh gia còn đang chìm đắm trong nội dung thì Tả Tiện đứng bên kia đã nhìn quanh sân một vòng, khóe môi nàng cong cong, liếc nhìn nhau với Lục Tinh Nhàn.
Xong, mọi chuyện huyên náo lên.
Có vài người từ lúc sinh ra đã được trời định là diễn viên.
Mặc dù không có bất kỳ xử lí kĩ xảo hậu kỳ nào nhưng chỉ cần một cái nhíu mày cũng khiến những người xem hòa nhập vào tâm trạng diễn viên. Trùng hợp, Tả Tiện chính là người thế này.
Chỉ cần nàng đứng trước màn ảnh thì những khán giả theo dõi đều bị nàng cuốn theo tâm trạng của mình.
Tả Tiện hắng giọng, vuốt lại lọn tóc bị gió thổi của mình, vén tay áo lên cao một chút. Hôm nay thời tiết khá nóng, tuy nàng chỉ mặc một bộ đồ hành khất(*), chỉ có một tầng chồng lên một tầng nhưng nhiêu đây cũng đủ khiến nàng cảm nóng nực rồi "Đạo diễn! Màn biểu diễn của tôi kết thúc!"
Hồ Cương Nghị bỗng giật mình.
Anh nhìn Tả Tiện vô tội đứng một bên, khẽ vỗ đùi, giây tiếp theo tựa như muốn nói gì đó nhưng khi đứng lên lại nhìn thấy Lục Tinh Nhàn đang đứng trước mặt Tả Tiện.
Lục Tinh Nhàn vẫn thản nhiên nhưng trong mắt cô như muốn nói với anh điều gì đó – có lẽ vẫn còn nhiều diễn viên đang xếp hàng đợi phía sau.
Mặc dù màn biểu diễn của Tả Tiện xuất sắc đến mức làm toàn trường quay an tĩnh nhưng vẫn phải hoàn thành xong quá trình này trước đã.
Hồ Cương Nghị hít sâu một hơi, giờ phút này hai mắt anh đã dâng trào nhiệt huyết. Cố gắng đè ép xuống, hai tay anh run run, cúi xuống nhặt cây bút máy bảo bối trên mặt đất lên, hắng giọng lên tiếng "Được, xuống đi, người tiếp theo."
Bàn tay anh run run gạch dưới tên Tả Tiện trong danh sách.
Sau đó lại khoanh tròn. Cuối cùng còn vẽ thêm một ngôi sao năm cánh bên cạnh.
Đến khi Tả Tiện ra ngoài, diễn viên khác bước vào, Hồ Cương Nghị mới hít sâu một hơi, anh nhìn Lục Tinh Nhàn bên cạnh, thấp giọng nói "Tôi quen cô lâu như vậy cũng không biết cô phát hiện ở đâu ra bảo bối quý giá này..."
Bảo bối quý giá.
Lục Tinh Nhàn cười.
"Dụng tâm phát hiện." Cô ngồi xuống lần nữa, lấy di động ra.
Tựa như có dòng điện cảm ứng với nàng, ngay khi cô vừa mở di động lên thì cùng lúc nhảy ra cửa sổ chat.
Tiện Tiện: Yah!
Tiện Tiện: A Nhàn, thấy em giỏi chưa!
Lục Tinh Nhàn cong môi, trả lời: Rất giỏi.
Tả Tiện cười híp mắt cất di động, trở lại phòng hóa trang lấy đồ của mình.
*
Lúc rời khỏi đây nàng phát hiện bên ngoài có không ít người đang đợi mình.
Xông pha đi đầu là Tăng Tiểu Vũ, một tay em cầm bình giữ nhiệt, tay kia đang giơ cao cây dù, trên người còn đeo túi lớn túi nhỏ – Thật ra Tả Tiện cũng đã từng tự hỏi rất lâu rồi, tại sao nàng không dùng gì nhiêu nhưng bên người Tăng Tiểu Vũ luôn có nhiều túi đồ như vậy.
"Chị Tiện Tiện, chị uống nước trước đi!" Tăng Tiểu Vũ xông lên, nhìn đầu tóc Tả Tiện vì hóa trang mà lấm bụi, em đau lòng, nhanh chóng rút khăn ướt ra chà lau cho nàng.
Tả Tiện cười híp mắt tùy ý cô bé lau, nàng cười cười nhìn Trần Song đang đứng bên cạnh "Nếu không có bất ngờ gì xảy ra thì nhân vật này đã giành được rồi!"
Trần Song không nhịn được cũng cao hứng vui mừng.
Sau khi nói chuyện thử vai xong Tả Tiện cũng không nói thêm gì.
Trần Song nhìn thoáng qua đồng hồ trên tay, lên tiếng "Tìm một chỗ rửa mặt trước, xế chiều chúng ta sẽ lên xe ăn bữa cơm!... Ăn bên ngoài, chị sẽ thanh toán, đây là tiệc chúc mừng sớm! Chúng ta sẽ ăn một bữa thật ngon!"
Đôi mắt Tăng Tiểu Vũ khẽ sáng lấp lánh lên, nuốt nước bọt một cái – Đây rõ ràng là dáng vẻ của kẻ thèm ăn.
Tả Tiện vừa định đồng ý thì điện thoại rung lên.
Nàng lấy ra nhìn, bỗng nhiên cười cười, lên tiếng "Chị Song, chờ một chút."
Trần Song đang muốn đến xe nghe thế quay lại hỏi "Làm sao vậy?"
"Chờ một người." Tả Tiện cười bí ẩn, nàng nhìn thoáng qua đồng hồ, cảm thấy có lẽ còn phải đợi một lúc nữa, vì thế lại lên tiếng "Em đi khách sạn gần đây tắm một chút, chị ở đây chờ giúp em nha."
"Chờ ai vậy?" Trần Song khó hiểu hỏi.
Tả Tiện đang dẫn Tăng Tiểu Vũ đi thì dừng bước, sau đó nàng nhướng mày cười đáp "Lục Tinh Nhàn."
"Ừm." Trần Song đồng ý nhưng trong đầu vẫn chưa kịp load dữ liệu.
Đợi đến khi cô phản ứng kịp thì Tả Tiện và Tăng Tiểu Vũ đã rời đi rất xa rồi.
Ý thức được người Tả Tiện nhắc đến là ai, Trần Song ngây ngốc nhìn cái bóng mình dưới ánh nắng mặt trời – Người nào cơ? Lục Tinh Nhàn á?!
Lần trước đưa Tả Tiện đến tiểu khu Đế Hào hai người vẫn còn lén lén lút lút, đến hôn môi cũng phải trừng mắt bắt bảo an quay đi, tại sao bây giờ lại đột ngột muốn quanh minh chính đại đi ăn cơm chung?!
Không được, nếu thế này thì phải chọn chỗ ăn cơm lại mới được!
Tả Tiện còn đỡ, bây giờ nàng chưa nổi tiếng lắm, chỉ cần một cái khẩu trang, kính râm cộng thêm cái nón nữa là xong. Nhưng Lục Tinh Nhàn thì nhiêu đó không đủ!
Tạm xem cô có dùng đồ ngụy trang đi nữa thì cái khí chất ấy vẫn bị đám paparazi đáng ghét kia liếc mắt một cái là nhận ra ngay!
*
Lúc Tả Tiện bước ra khỏi khách sạn thì gặp người quen ở đại sảnh.
Khách sạn này gần studio nên cũng thường tiếp đãi các minh tinh, nhân viên phục vụ gặp nhiều thành quen, thậm chí còn có một vài paparazi nằm vùng xung quanh nhưng an ninh nơi này cũng tương đối mạnh, bọn họ không thể vào được.
Lúc gặp Mục Hiểu Tuyền, Tả Tiện vô cùng kinh ngạc. Mục Hiểu Tuyền chủ động qua đây, lên tiếng chào hỏi "Tiện Tiện? Sao cậu lại ở đây?"
Mục Hiểu Tuyền là người đóng vai công chúa trong [Quân Lâm].
Mặc dù vai diễn không nhiều nhưng nhân vật được khắc họa nhiều bi kịch, cộng thêm nàng ấy chịu nhiều tình khổ, tình cảnh sau khi hòa thân(**) của nàng trái hoàn toàn như hai thái cực khi còn là công chúa. Vì thế nhân vật này cũng hút được rất nhiều fan.
Phần lớn đoạn diễn về nhân vật này xảy ra sau Tả Tiện một chút. Sau khi Lâm Phưởng do Lục Tinh Nhàn đóng vai chiếm đóng trường thành phía Bắc, nàng được đón về cố hương, nhưng mà trượng phu của nàng lại bị giết, ba hài tử gần trưởng thành đều bị xử tử. Cuối cùng hạ màn với một kết cục vô cùng thê lương, chết vì bệnh ở một cung điện xa xôi.
Tả Tiện cũng rất vui khi gặp Mục Hiểu Tuyền – tuy cả hai không có nhiều cảnh đối diễn trong [Quân Lâm] nhưng khi tiếp xúc thì nhận ra có rất nhiều điểm chung, từ đó xem nhau là bạn bè.
Kiếp trước Tả Tiện đã nghe về cái tên Mục Hiểu Tuyền này rồi, là nhóm trưởng một nhóm nữ, sau này vì phát triển sự nghiệp nên cần phải solo, không tính là quá nổi tiếng nhưng cũng sở hữu một lượng fan hâm mộ rất ổn.
So với diễn viên thì fan của cô được hình thành từ fan của cả nhóm, có sức chiến đấu rất mạnh, đã từng đưa Mục Hiểu Tuyền lên top hot search rất nhiều lần.
Nhưng cũng vì thế từ khi biết đến Mục Hiểu Tuyền, Tả Tiện không quá thân thiết cũng không hề trở mặt gì – Dù sao các thần tượng cũng không quản được fan hâm mộ của mình cơ mà.
Lúc bắt đầu nàng không có nhiều fan hâm mộ, chuyện không thể trêu vào thì tận lực không trêu vào.
Tả Tiện nâng tay chỉ mái tóc vẫn chưa khô hoàn toàn của mình, vừa cười vừa trả lời "Lí do cũng giống với cậu đó."
Cô 'Ha ha' cười, sau đó nắm tay Tả Tiện, vô cùng vui vẻ kể "Tớ vừa đến thử vai [Ngăn Sát] thì nhìn thấy cậu đó! Cậu thật sự rất giỏi luôn á!..."
Mục Hiểu Tuyền là kiểu người rất lạc quan vui vẻ nhưng khi nói đến kỹ thuật diễn thì cô lại thở dài "Nếu tớ có thể tài giỏi giống cậu thì tốt rồi."
"Rèn luyện nhiều thêm là có thể mà." Tả Tiện cười híp mắt trả lời "Cậu đến thử vai nhân vật nào thế?"
"Vốn dĩ ban đầu là Non Tiện." Mục Hiểu Tuyền sờ mũi một chút rồi nhìn thoáng qua Tả Tiện. Cô lúng túng ho khan một tiếng, nói tiếp "Sau đó tớ cảm thấy không khả quan lắm, hơn nữa sau khi cậu đi rồi, có nhiều người đóng vai Non Tiện nhưng không tạo được cảm giác, ngoài ra còn rất nhiều người bắt chước cậu... Cuối cùng đạo diễn cũng không chịu nổi nữa. Tớ gần sát giờ thì đổi một nhân vật khác, ừm, là..."
Tả Tiện chớp mắt mấy cái "Là ai vậy?"
"Là một tiểu tiên sau này bưng trà rót nước bên cạnh Non Tiện..." Mục Hiểu Tuyền khẽ gãi đầu "Đây là công ty tuyển chọn vài người tham gia, nhưng tỷ lệ để bản thân tớ giành được vai Non Tiện nhỏ quá."
Tiểu tiên bên cạnh Non Tiện?
Tả Tiện suy nghĩ một chút rồi đáp lời "Nhân vật này cũng không tệ đâu, nếu nắm vững sẽ rất có duyên với khán giả."
Trước đó tiểu tiên tồn tại như một kẻ dở hơi, bình thường đều đi theo Non Tiện, cùng nhau gặp rắc rối. Nhưng sau này lại bỏ mạng để bảo vệ Non Tiện, cái chết vô cùng bi thảm.
Đây cũng là đoạn sau khi Non Tiện bị hắc hóa, là lúc nàng bị ép buộc phải vào trạng thái hắc hóa, là một nét bút nhiều sắc thái.
Mục Hiểu Tuyền cười cười, còn muốn nói gì đó với Non Tiện thì người đại diện đứng bên kia đã gọi tên cô.
Cô xoay đầu nhìn, sau đó lại nói với Tả Tiện "Lần sau gặp lại ở trường quay nha!"
"Gặp lại ở trường quay." Tả Tiện cười đáp lời.
Quả thật vậy, toàn bộ quá trình quay chụp [Ngăn Sát] đều diễn ra trong núi, nếu như ngay ban đầu vẫn chưa thảo luận xong với phía người quản lí thì trong thời gian tới sẽ rất khó khăn.
Sau khi trả phòng xong Tăng Tiểu Vũ hào hứng chạy nhanh đến bên cạnh Tả Tiện, cười nói "Chị Tiện Tiện, chúng ta đi thôi!"
Tả Tiện đeo kính mát lên, nhìn chiếc xe đang đỗ bên ngoài khách sạn.
Người lái xe là tài xế của Lục Tinh Nhàn, kế bên ghế lái là Trần Song. Cửa kính phía sau đã được hạ xuống, Lục Tinh Nhàn đang vẫy tay với nàng.
Tả Tiện cười, dẫn đầu bước ra khỏi khách sạn, vẫy tay với bên kia lại, khẽ gọi một tiếng "A Nhàn."
_____________________
(*) Hành khất – 乞丐: Người ăn xin.
(**) Hòa thân – 和亲: cũng được gọi là Hòa phiên – 和蕃, là một chính sách chính trị của các quân vương Đông Á, chủ yếu nói đến Trung Quốc, quyết định gả con gái của chính mình hoặc nội tộc cho quân chủ nước khác đổi lấy mối quan hệ hữu hảo giữa hai nước. Đây được xếp vào dạng hôn nhân chính trị.
Đôi lời của editor:
Bộ truyện 134 chương + 2 phiên ngoại, tổng cộng là 136 chương. Chúc mừng các chị em đã lết đến chương thứ 36 trên tổng số 136 chương xD
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT