"Hả?" Cung Tuấn không nghe rõ, ghé sát tai lại, còn tưởng Trương Triết Hạn có chuyện muốn nói với mình.
"Có phải khó chịu không?" Trương Triết Hạn hỏi lại.
"Có chút... Buồn nôn." Cung Tuấn ngại ngùng nói.
"Vậy thì không ăn, còn ăn cái gì nữa?" Trương Triết Hạn nhìn cậu, "Cậu bị ngốc à? Về sớm một chút nghỉ ngơi, ngày mai còn phải huấn luyện đấy."
"Không tốt đâu, "Cung Tuấn nhìn Trương Triết Hạn, nhịn đến miệng biến hình, có vẻ tủi thân: "Tất cả mọi người không đi."
"Lúc này chắc có thể đi rồi, vị đạo diễn này rất tốt tính." Trương Triết Hạn thở dài.
Trương Triết Hạn nói xong nâng ly uống một hớp rượu trước mặt mọi người, sau đó đứng dậy: "Rất xin lỗi mọi người, buổi tối có hẹn đối diễn với Cung Tuấn, có lẽ phải đi trước, mọi người tiếp tục."
"Được được được, vậy hai cậu về trước đi, đối diễn trước cũng rất tốt, buổi tối ngủ sớm một chút." Đạo diễn nói.
Trương Triết Hạn đẩy ghế rời khỏi chỗ ngồi, Cung Tuấn vẫn ngơ ngác ngồi tại chỗ.