Cô gọi một tiếng, hai người trên giường bệnh lúc này mới dần có chút sinh khí cùng quay đầu nhìn về phía cô ở bên này. Phượng Tam vừa thấy Trương Manh đã lâu không gặp, lại nhớ đến số phận của năm người bọn họ, ngay lập tức nước mắt tuôn rơi như trời đang đổ mưa.
“Tiểu Manh, sao em lại trở về đây, Tây bọn họ, Tây bọn họ đã đi rồi, bọn họ đi hết rồi.” Phượng Tam càng khóc càng lớn tiếng, khóc cho đến khi thở hổn hển.
Trương Manh thấy thế, vội chạy tới ôm cô ấy: “Đừng khóc, em đã về rồi, đừng khóc.”
“Tiểu Manh, tôi thật vô dụng, là tôi không thể chiếu cố bọn họ tử tế. Bọn họ, bọn họ đi rồi, đều chết ở trước mặt tôi, cô nói đi, tại sao người chết không phải là tôi chứ.” Đồng Ngũ nhìn Trương Manh, nước mắt bù lu bù loa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT