Một đêm này Trương Manh có cảm giác mình như đang ngồi trên một con thuyền vậy, nghiêng nghiêng ngả ngả.
Buổi sáng hôm sau khi tỉnh dậy trông Trương Manh như một người bị thiếu ngủ vậy.
Bà nội Trương đang làm bữa sáng trông thấy dáng vẻ của Trương Manh như thế thì quan tâm hỏi han: “Muộn lắm cháu mới về nhà đúng không. Sao trông cháu mệt như thế này, hay là cháu về phòng ngủ thêm một lát nữa đi ở đây có bà lo liệu là được rồi.”
Trương Manh xoa xoa thái dương, cô ngáp một cái rồi nói: “Không cần đâu ạ, cháu ngủ cũng nhiều rồi, để cháu giúp bà làm bữa sáng nhé.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT