Diệp Hinh Nguyệt thấy hắn ta nhìn sang liền cười tự giễu. Vì người đàn ông này mà cô ta hận người bạn tốt nhất của mình. Ban đầu, cô ta vẫn luôn cho rằng cô bạn thân nhớ thương người đàn ông của mình, nhưng hiện tại mới biết, cô ta đã nghĩ sai hết tất cả mọi thứ.
Trương Manh nắm lấy bàn tay lạnh buốt của Liêu Thanh Đình, sau đó nhìn về phía Diệp Hinh Nguyệt: “Ác anh linh trên người cô đã được loại bỏ, nhưng bởi vì tà khí của nó đã nhiễm lên người cô nên cơ thể ít nhiều sẽ có hơi khát máu một chút, sau này cô có thể sẽ vô duyên vô cớ mắc bệnh, vừa đến mùa đông hoặc khi trời mưa, cả người cô cũng sẽ đau nhức. Mặt khác, có lẽ cô sẽ không còn cơ hội mang thai trong tương lai.”
Nói xong, Trương Manh không nhìn phản ứng của những người trong nhà, cô kéo Liêu Thanh Đình đang thẫn thờ, xoay người rời khỏi nhà họ Hàn này.
Mãi cho đến khi lên xe, Liêu Thanh Đình bấy giờ mới từ từ hoàn hồn, đồng thời tự cười nhạo nói: “Thì ra bao nhiêu năm nay tôi vậy mà vẫn là một kẻ ngốc, bị hai vợ chồng bọn họ đùa giỡn xoay vòng vòng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT