Trên người lão đạo sĩ mặc một bộ đạo bào màu xám, trên lưng vác một cái bao bố thật rộng, dưới cằm là chòm râu bạc phơ, thực sự là dáng vẻ tiên phong đạo cốt. Ông ta nghe mấy câu này của Trương Manh xong thì ngớ người, sau đó nhanh chóng giải thích: “Đồng chí Trương, không phải đâu, cô hiểu nhầm ý lão đạo rồi. Thật ra lão đạo chỉ muốn hỏi trên người cô còn Tụ Linh đan không thôi”.

Thanh Viên bèn đẩy lão đạo sĩ này ra rồi đứng vào chỗ của ông ta, nhìn Trương Manh hỏi: “Đồng chí Trương Manh, ý lão đạo sĩ này là muốn hỏi trên người cô có Tụ Linh đan hay không, nếu có thì có thể chia cho mấy người chúng tôi vài viên không?”

Trương Manh cười nhìn mấy lão già này, rồi nói: “Thật ngại quá, Tụ Linh đan trên người tôi lúc ra ngoài đã dùng hết rồi, nếu các ông muốn thì phải chờ mấy ngày nữa, đợi tôi luyện xong thì mới có thể trả lời là có cho các ông vài viên được không”.

Mấy ông lão vừa nghe Trương Manh nói vậy thì ai nấy đều trợn mắt to như mắt trâu mà nhìn cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play