Đúng lúc này, Trương Manh nhìn về phía Trương Tiểu Hổ, giả vờ tò mò hỏi dò một câu: "Chú Tiểu Hổ, sao sân nhà chú thối thế ạ? Cả thôn cả xóm sắp ngửi thấy mùi thối này hết rồi đấy ạ, ai không biết khéo lại tưởng nhà chú xảy ra án mạng gì ấy chứ!"

Vẻ mặt Trương Tiểu Hổ trắng nhợt, kích động xua tay nói lời cam đoan với Trương Manh: "Ôi Tiểu Manh à, cháu cũng đừng nói oan cho chú nhé. Cả nhà chú đều là người dân lành tốt bụng, sao các chú dám làm ra chuyện như thế được cơ chứ!"

Trương Manh cười nói: "Chú ơi, chú sợ hãi như thế làm gì, vừa rồi cháu mới chỉ tùy tiện nói một chút thôi mà!"

Nói tới đây, Trương Manh nhìn xung quanh, lập tức vừa cười vừa nói: "Chú ơi, bà cụ Trương đâu rồi ạ? Bà ấy ở đâu thế, chú gọi bà ấy ra gặp cháu với. Cháu nghe nói bà ấy vừa làm ra một chuyện có công lao to lớn lắm cơ. Làm bà nội của người ta, ấy thế mà lại nhẫn tâm bán cháu trai ruột nhà mình cho người ta đem đi chôn cùng, người như thế đúng thật là lòng dạ hiểm ác, tâm địa thối nát, chú nói có đúng không ạ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play