Lão Ngô ngẩng đầu nhìn về phía Trương Manh, cười nói: “Không, tôi cảm thấy kinh ngạc mà thôi. Vừa rồi, khi nuốt viên thuốc kia vào miệng, thứ kia như biến thành thể khí, lập tức biến mất trong cổ họng của tôi. Tôi còn chưa kịp cảm nhận được nó có mùi vị gì thì nó đã không thấy tăm hơi rồi. Đúng là kỳ lạ, lần đầu tôi uống phải loại thuốc như thế này.”

Trương Manh chẳng có tâm trạng nghe lão Ngô nói những lời này. Cô tiếp tục hỏi: “Vậy bây giờ đồng chí cảm thấy thế nào? Có chỗ nào cảm thấy khó chịu không?”

Lão Ngô lắc đầu. Những mới qua mấy giây, lão Ngô đột nhiên ôm chân kêu lên một tiếng.

“Lão Ngô!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play