“Em nhớ chị, trước kia chị từng cứu em, cảm ơn chị.” Tiểu Cương mỉm cười với cô ta.

Toàn thân Tiểu Linh cứng đờ, mím khóe môi rồi xua tay nói: “Không cần cảm ơn, không cần cảm ơn đâu.”

Nhưng bỗng chốc cô ta lại nghĩ tới một vấn đề, lúc cô ta cứu thằng bé này hình như nó vẫn chỉ là một đứa trẻ sơ sinh mà, sao nó sẽ nhớ được chuyện này.

Tiểu Cương thấy cô ta cứ nhìn mình lại cười toe toét nói: “Có thể mọi người không biết, trước khi mọi người cứu em, tuy em chỉ là một đứa trẻ sơ sinh nhưng khi ấy em đã ra đời được mấy trăm năm rồi, chẳng qua vẫn luôn không có ăn đồ, cho nên mới không lớn lên.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play