Trương Manh chưa từng nghĩ cần một hồn ma trả ơn cho mình, vì vậy sau khi nghe xong, cô không suy nghĩ nhiều đã từ chối: “Không cần báo đáp tôi, chỉ cần anh ngoan ngoãn đến địa phủ báo cáo có mặt rồi chờ đi đầu thai là được rồi.”

Lưu Thiên Sinh mạnh mẽ lắc đầu, kiên quyết nói: “Không được, nhất định tôi phải báo ơn cô.”

Thấy anh ta kiên trì, Trương Manh hết cách đành nói: “Vậy được, anh nói muốn trả ơn như thế nào, tôi sẽ nhận.”

Lưu Thiên Sinh vui vẻ, lập tức nói: “Trước kia mấy đời nhà họ Lưu của tôi cũng xem như dòng dõi thư hương, trong nhà còn có người từng làm quan, đáng tiếc con cháu đời sau không chịu hăng hái tranh giành nên mới lưu lạc thành dân thường, thế nhưng tục ngữ có câu lạc đà gầy vẫn lớn hơn ngựa, Triệu Đại Trụ và người phụ nữ Xuân Hoa kia biết có người muốn dùng giá cao mua đồ vật gia truyền của nhà tôi, nên bọn họ mới mất hết tính người hại chết ba mẹ tôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play