Hòa thượng Tịnh Trần đầu tiên là trừng mắt nhìn ông cụ Liêu một cái, sau đó mới nể mặt Trương Manh, ngồi xuống chỗ mà cô đã chỉ.

Ông cụ Liêu trong lòng vẫn luôn lo lắng chuyện này, cũng mặc kệ hòa thượng Tịnh Trần có thái độ thế nào với mình, tung ta tung tăng ngồi lại đây.

“Hòa thượng thối, tôi thật sự không có lừa ông, tảng đá kia ông cũng thấy rồi, đó là sự thật, hơn nữa, nếu là giả, có thể tránh được hoả nhãn kim tinh của ông sao?”

Hòa thượng Tịnh Trần lại hừ, “Ai biết ông lấy cục đá đó từ đâu tới, tôi bởi vì tin tảng đá này của ông, mới có thể chạy tới nơi này chịu tội, sớm biết thì tôi sẽ không tới, ở khách sạn ngủ cho thoải mái.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play