Lúc này, trái lại vẻ mặt của ông cụ Liêu thay đổi đôi chút, ông ấy hừ lạnh một tiếng rồi lấy một bức tượng đất từ trong túi áo ra.
Tượng đất này được nặn sinh động như thật, mỗi một nét cau mày hay nở nụ cười trên khuôn mặt, cứ như người thật đang cười vậy.
Hòa thượng Tịnh Trần vừa nhìn thấy tượng đất này, cả người như thể bị sét đánh, không hề động đậy đứng yên tại chỗ.
Một lúc sau, cả người ông ấy lại giống như một cơn gió, ‘vút’ một tiếng bay đến trước mặt ông cụ Liêu, một tay giành lấy tượng đất trên tay ông ấy, vuốt ve nó như bảo bối, trong miệng lẩm bẩm: “Không sai, không sai, là nó, chính là nó rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT