Tới đêm, Trương Manh ở chung một căn phòng với Liêu Thanh Đình trong đội.

“Nước R này thật nghèo nàn. Nhìn những thứ này xem, thậm chí một cái giường còn không có. Thực sự là nghèo khố rách áo ôm.”

Trương Manh hơi nhếch miệng cười một cách bất đắc dĩ.

Sau khi mắng nước R xong, Liêu Thanh Đình nhanh chóng ngồi trên giường của Trương Manh, như thể trước đây chưa từng xảy ra chuyện không vui giữa hai người họ. Cô ấy cười tủm tỉm nói: “Đồng chí Trương, chuyện lần trước ở nhà cô thật ngại quá. Con người tôi ấy mà, miệng cũng nhanh như não vậy, nghĩ gì nói đó nên thật ra tôi không có ác ý gì với cô đâu, mong cô đừng để bụng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play