Trương Manh nhìn Ngô Nhuận Phát đang nhào vào lòng Cố Minh Đài, dụi mắt một chút.
Cô không bị hoa mắt chứ, Ngô Nhuận Phát đang đứng trước mắt này thật sự là Ngô Nhuận Phát mà cô quen biết kia ư? Chẳng qua cô mới lên thành phố có nửa tháng, nhưng sao dáng vẻ của ông ta lại như thể bọn họ đã rời đi mười mấy năm rồi.
“Ông thật sự là Ngô Nhuận Phát sao?” Trương Manh kéo quần áo ông ta, dè dặt hỏi.
“Hu hu, tôi thật sự là Ngô Nhuận Phát, tôi cũng không biết tại sao chỉ trong chốc lát mình lại trở nên già nua nhanh như vậy?” Ngô Nhuận Phát bị Cố Minh Đài đẩy ra, vẻ mặt buồn bã vừa khóc vừa nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT