Vạn Bích Như không trả lời câu hỏi của Trương Manh ngay mà quay sang liếc trộm Tô Quảng Lương.

Tô Quảng Lương cũng đang nghe bọn họ nói chuyện, lại thấy vợ nhìn sang thì vội nói: “Bà nhìn tôi làm gì. Đồng chí Cố là ân nhân của cháu nội chúng ta. Chúng ta phải báo đáp người ta đàng hoàng, giúp được thì cứ giúp đi.”

Vạn Bích Như ừ một tiếng, sau đó hạ giọng nói với Trương Manh: “Đồng chí Tiểu Trương. Chuyện mà cô hỏi nếu đổi là người khác có đánh chết tôi cũng không dám nói. Nhưng mà cô là ân nhân cứu mạng của cháu tôi, tôi chỉ nói cho cô biết thôi đấy. Xưởng chúng tôi đúng là có lén bán quần áo ra ngoài, nhưng phải che mắt ở trên. Cô cũng biết đấy, hiện tại đàn áp rất nghiêm. Nếu bị người khác phát hiện, sẽ bị xem là tư bản.”

Trương Manh cảm kích vỗ vỗ lên mu bàn tay của bà ấy: “Dì Vạn cứ yên tâm. Cháu biết làm thế nào mà. Dì xem có thể cho cháu đường dây liên hệ được không. Cháu muốn lấy quần áo ở chỗ của dì để bán. Giá tiền thì cứ tính theo giá mà xưởng của mọi người bán ra ngoài là được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play