Cố Minh Đài thành thật gật đầu, thấy mặt cô ngày càng khó coi thì lập tức giải thích: “Em đừng sốt ruột quá mà tức giận, để anh giải thích với em. Hồi nãy anh nói vậy thật ra vì muốn cảm nhận cảm giác được người ta thương. Từ nhỏ đến lớn, tuy sư phụ rất thương anh nhưng mà trong chùa nhiều sư huynh, sư đệ như vậy, tình thương của sư phụ phải chia cho nhiều người nên anh không nhận được bao nhiêu. Hồi nãy nghe em nói muốn dạy bảo người ta thay cho mình, anh thật sự rất vui. Hoá ra cảm giác được người ta thương tốt như vậy. Tiểu Manh, cảm ơn em. Nhưng mà từ nay về sau đến lượt anh thương em, anh sẽ không để cho ai bất kỳ ai bắt nạt em.”
Trương Manh vốn còn đang giận lập tức đỏ mắt, đẩy anh xuống, giọng nói hơi nghẹn ngào, trách móc: “Đúng thật là. Anh nói mấy lời lừa tình đó làm gì, khiến em muốn khóc rồi.”
Sau đó, hai người lại mua thêm vài thứ đồ, chuẩn bị về nhà. Kết quả là vừa bước ra khỏi cổng trung tâm thương mại lập tức đụng mặt Hà Lục vội vã dẫn theo một người đi ngang qua.
“Anh Hà.” Trương Manh đi sang chào hỏi Hà Lục.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT