Edit: Small

Mười phút qua đi, Trình Văn lấy điện thoại tới, nhỏ giọng cạnh tai ông nội Tống, nói: "Là điện thoại của Hán viện trưởng."

Ông nội Tống nhận máy nghe.

Sau khi hàn huyên vài câu, Hán viện trưởng nói cho hắn: "Tôi vừa rồi làm người tra xét, mùng 5 tháng trước Dương Như và Tống Tinh Thần đúng là có tới xét nghiệm ADN, kết quả giám định là thật sự. Ông gọi đến đây hỏi cái này, là kết quả có vấn đề gì sao?"

Hán viện trưởng vừa nói xong, hai mắt ông nội Tống lập tức lạnh xuống nhìn về phía Tinh Thần.

Đọc ra từ trong ánh mắt ông nội Tống, Tinh Thần biết Hán viện trưởng đã nói với hắn cái gì.

Quả nhiên như cô dự đoán, Hán Phương của bệnh viện 585 đã phải chào thua bởi vòng xã giao mạnh mẽ của Kim Hoa Thanh, cô nói thêm nữa cũng vô dụng

Ông nội không tin cô.

Đột nhiên cảm thấy thật châm chọc, không nghĩ rằng hôm nay sẽ lại đối mặt với trường hợp bị cô lập hoàn toàn như này, đến nỗi không ai sẽ tin cô.

A, Tống Tinh Thần, trùng sinh một đời, muốn báo thù, muốn đem tất cả mọi người đạp xuống dưới chân! Nhưng một chiến này, cô lại bị Dương Như - người đàn bà được hình dung như là chó nhà có tang, bức đến đường cùng như vậy.

Cô cam tâm?

Nhận thua như vậy sao?

Cô sẽ không!

Tống Húc không tỏ thái độ, vì sao không nói chuyện, thậm chí còn dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn cô.

Cũng không phải là Tống Húc hoài nghi thân phận của cô, thậm chí hắn còn biết rõ chân tướng. Không tỏ thái độ, cũng là vì khiến ông nội Tống sinh ra ngăn cách với cô, do đó cách xa Tinh Thần.

Sản nghiệp tập đoàn Tống Thị cuối cùng sẽ dừng ở trên tay hắn.

Dẫu sao, Tống Tinh Nguyệt cũng không được ông nội Tống thích từ nhỏ, nên sẽ không bồi dưỡng nó.

Tinh Thần thì không giống, hôm nay ông nội Tống dẫn cô tới tham gia buổi lễ ký kết hợp đồng, là muốn đem xí nghiệp Tống thị giao vào tay cô.

Vì vậy, dù hắn biết chân tướng sự việc, lại lựa chọn giấu giếm.

Như Tinh Thần đã đoán, toàn bộ thế giới tin hay không đều không quan trọng, quan trọng là thái độ và cái nhìn của ông nội Tống.

Mỗi người Tống gia, đều lấy ông nội Tống làm trung tâm, chuyển động quay xung quanh hắn.

......

Trên lầu.

Trong phòng khách sạn, Mộ Đình Tiêu hai chân vắt chéo, ung dung kiêu ngạo ngồi trên ghế, khuôn mặt anh tuấn nghiêm lại, ánh mắt sâu thẳm xuyên thấu tấm kính thủy tinh nhìn nữ sinh đứng ở vị trí trung tâm.

Thân hình mảnh mai, mặc một bộ màu váy Thủy Nguyệt Ngân Hoa màu trắng bạc dài chấm đất, trên vai khoác một chiếc áo tây trang không phù hợp, có vẻ rất trống rỗng.

Cô xương sắt tranh tranh* đứng ở giữa, ánh mắt kiên nghị, trên gương mặt tinh xảo xinh đẹp chứa đầy bất khuất.

*Xương sắt tranh tranh - thiết cốt tranh tranh (铁骨铮铮): Thành ngữ Trung Quốc chỉ những con người chính trực, xương cốt kiên cường, bất khuất

Như thể toàn thế giới đều đối nghịch với cô, tất cả mọi người không tin cô, nghi ngờ cô, cô vẫn kiên quyết đứng ở nơi đó hư cũ.

Kể từ lần đầu tiên bắt đầu gặp được Tống Tinh Thần, thấy được cô trong đủ các loại tình huống, mỗi lần cô đều có thể biến nguy thành an, bình yên vượt qua.

Lần này thì sao?

Buổi tiệc cảm ơn, toàn bộ danh nhân trong thành phố S đều đến đông đủ, Dương Như sẽ không buông tha cho cô. Bố trí bẫy rập hoàn hảo sẽ không để cô dễ dàng thoát thân, ngay cả thái độ của ông nội Tống đối với cô cũng là bán tín bán nghi.

Lần này, cô phản phản kích như thế nào?

Làm thế nào để phá bỏ lớp lớp vòng vây?

Anh rất chờ mong.

Cô có thể giống lúc trước không, có thể toàn thân trở ra, kinh diễm tứ phương.

Sở Vân nhìn mà đau lòng, dù sao cũng chỉ là một cô gái nhỏ 17 tuổi, làm trò trước mặt nhiều người như vậy đã phải chịu nghi ngờ.

"Tống tam tiểu thư, thật đúng là đáng thương, không người nhà, không người thân, không ai đau, ngay cả lão gia tử cũng không tin cô ấy, cô ấy phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ thật sự phải trở thành con gái của Dương Như, bị đuổi ra khỏi Tống gia?"

Tiểu Quan nói: "Người nhà Tống gia này thật đúng là kỳ quái, rốt cuộc có coi cô ấy là con gái hay không. Khi còn nhỏ thì bị ngược đãi, lớn lên nói chuyện một hồi đã phải đã chịu nghi ngờ, lão gia tử thật sự xem cô ấy là cháu gái ruột mà đối đãi?"

Hai mắt Mộ Đình Tiêu hơi híp lại, nhìn thân ảnh nhỏ nhắn,sống lưng thẳng tắp kiên cường trên sân.

Tống Tinh Thần, cũng đừng làm anh thất vọng!

......

Tinh Thần đứng ở giữa, giống như hoa mai kiêu ngạo nở rộ trong băng tuyết, hoa Lăng Tiêu trèo núi mà lên. Đối mặt với tất cả con mắt nửa tin ngờ, cô không có trốn tránh, ánh mắt quạnh quẽ, khóe miệng trào phúng cười nhạt.

Cô cười nhạo mọi người.

Cười bọn họ đều là đồ ngốc!

"Ông nội, ông không tin cháu, có lẽ từ trước đến nay từ tận đáy lòng ông cũng không tiếp nhận cháu. Cháu cũng không biết vì sao ông lại có thành kiến với cháu như vậy, nhưng hôm nay hành động của ông, thật sự là cháu thất vọng và đau khổ." 

Tiếp theo, cô nói với Tống Húc: "Tôi hẳn nên gọi ông một tiếng ba, dù ông không đứng ra làm sáng tỏ. Dẫu vậy, ông nội sẽ không thay đổi thái độ đối với ông đâu, ông làm như vậy vô dụng. Một người chẳng có năng lực lớn đến bao nhiêu, thì có thể làm chuyện gì cơ chứ, trong lòng ông nội hiểu rõ. Đạo đức không xứng vị trí, ông nội sẽ không cho phép tập đoàn Tống Thị xảy ra......"

Tinh Thần xoay người, nhìn về phía Tống Tinh Nguyệt trong một góc .

Tống Tinh Nguyệt cho rằng tất cả mọi người đã tin thân phận con gái riêng của Tinh Thần, trên mặt đắc ý cười, diễu võ dương oai, mang theo ý khiêu khích nhìn Tinh Thần.

Tinh Thần đối giọng khinh thường nói với cô ta: "Cô cho rằng Dương Như chuyện đem con gái riêng đẩy lên người tôi, giá họa cho tôi, thì cô có thể toàn thân rút lui? Có thể được Dương Như giải vây thân phận con gái riêng của cô, tiếp tục quang minh chính đại ở lại Tống gia làm thiên kim tiểu thư?"

"Đừng có mơ, Tống Tinh Nguyệt, mẹ cô vài lần thiếu chút nữa gϊếŧ chết tôi, mà cô cũng chính là đồng lõa. Dù cho Tống Húc có để cô ở lại, tôi cũng quyết không cho phép cô mang họ Tống này, bôi đen cho Tống gia, làm những chuyện mất mặt xấu hổ ở bên ngoài."

Tống Tinh Nguyệt bị chọc giận bởi những lời của Tinh Thần, tức giận nói với Tinh Thần: "Mày thì tính là cái thá gì, tao ở lại hay không ở lại Tống gia, là có thể quyết định chuyện mày là con gái riêng?"

"Mắng tôi là con gái riêng?" Tinh Thần lạnh lùng nhìn cô ta: "Dương Như, bà cho rằng lấy ra thứ này cũng gọi là chứng cứ, là có thể chứng minh?"

Tinh Thần đi đến bục phát biểu, đứng trước microphone, đối mặt mấy trăm vị khách tham gia bữa tiệc này, lớn tiếng nói: "Các vị đang ngồi đây, mọi người cảm thấy tôi là con gái riêng của Dương Như và Kim Hoa Thanh, còn không phải là tin kết quả xét nghiệm ADN của Dương Như sao?"

"Thứ này, trong lòng các người là có quyền lưc, lại không nghĩ tới, tứ này chơi đùa một chút cũng không phải đồ gì hiếm lạ, tôi cũng có......"

Dưới đài, có âm thanh thảo luận khe khẽ của các vị khách.

"Ta không chỉ có kết quả xét nghiệm ADN của Tống Tinh Nguyệt với Dương Như, mà còn có của Tống Tinh Nguyệt với Kim Hoa Thanh, kết quả tương thích lên tới 99. 99%...... Ai muốn xem?"

Một phóng viên đứng hàng thứ hai bên phải, dẫn đầu đứng lên.

Hắn vừa động, mấy chục phóng viên còn lại cũng giơ tay lên. Tin tức đầu đề này, cũng không thể để một nhà truyền thông đoạt trước, độc chiếm các trang báo.

Tinh Thần hướng Tiểu Đào một ánh mắt.

Tiểu Đào liền cầm một chồng giấy thật dày đưa cho nhân viên phục vụ.

Mười mấy nhân viên phục vụ cùng nhau phát, không chỉ có phóng viên, ngoại trừ các khác trên bục, thì khách khứa bên dưới cơ hồ trên tay mỗi người đều cầm một bản. 

"Đây không phải bản báo cáo lung tung rối loạn của riêng nhiều bệnh viện, chỉ có một bệnh viện duy nhất, là bệnh viện đứng đầu thành phố S trực thuộc Mộ thị, phía dưới tài liệu có chữ kí giám định của trưởng khoa và viện trưởng, Nếu mọi người ai có có quen biết với viện trưởng, thì có thể gửi tin nhắn WeChat cho viện trưởng."

Quả nhiên, trong những vị khách được sắp xếp ngồi ở hàng đầu, đã có vài người đồng thời lấy điện thoại ra mở WeChat gửi tin nhắn.

Bao gồm Lý tổng trên bục, hắn mở điện thoại ra, tìm được WeChat của viện trưởng.

Đại khái là viện trưởng ngại phiền, trực tiếp chỉnh lại thành một đoạn ghi âm. Mấy người đừng hỏi nữa, kết quả xét nghiệm ADN của Tống Tinh Nguyệt cùng Kim Hoa Thanh là sự thật. Khi có kết quả giám định, bệnh viện còn nghĩ rằng làm sai, kiểm nghiệm ba lần, kết quả đều giống nhau. Tôi còn lén tìm người lấy tóc của Kim Hoa Thanh với Tống Tinh Nguyệt để so, xác định là thật. Chuyện này liên quan danh dự của tôi và bệnh viện, sẽ không có chuyện là giả. Tôi còn mở cuộc họp, đừng tiếp tục nhắn tin cho tôi nữa.

Lý tổng đem WeChat đưa cho Trương tổng xem. Trương tổng nhẩm lại, giọng không lớn, nhưng khách ngồi trong ba bàn trên bục hoàn toàn nghe rõ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play