Tác giả: Khương Nan Cật
Editor: Left Dimple
Quần áo Dạ Mục đặt hàng trên mạng đã có rồi, cậu lặng lẽ đặt quần áo ở tầng dưới cùng của tủ quần áo, sợ bị Hạ Tử Xuyên phát hiện.
Rốt cuộc tới ngày sinh nhật của Hạ Tử Xuyên
Dạ Mục không nghĩ như thường ngày, giống như cái đuôi nhỏ đi theo Hạ Tử Xuyên đến viện nghiên cứu.
Hạ Tử Xuyên bởi vì tổ nghiên cứu có phát hiện trọng đại, liền hưng phấn chạy đi làm, không chú ý tới biểu tình rối rắm của Dạ Mục. Nghiên cứu thí nghiệm có đột phá, mọi người hăng hái tăng ca đến rạng sáng.
Hạ Tử Xuyên mệt mỏi một ngày về đến nhà, phát hiện Dạ Mục thế mà còn chưa ngủ. Cậu ngồi trên giường quấn chăn, giống như một bé tằm đáng yêu.
Hạ Tử Xuyên: Không phải tôi đã gọi điện thoại nói cho cậu biết hôm nay tôi tăng ca, kêu cậu đi ngủ sớm à?
Dạ Mục: Hôm nay là sinh nhật anh, tôi muốn tặng cho anh một món quà sinh nhật.
Hạ Tử Xuyên vẻ mặt cảm động: Cậu còn chuẩn bị quà sinh nhật cho tôi?
Dạ Mục: Đúng đúng
Hạ Tử Xuyên: Ở đâu?
Dạ Mục ngượng ngùng vài giây, chậm rãi lột bỏ chăn trên người.
Hạ Tử Xuyên tỏ vẻ mình sắp chảy máu mũi.
Lụa mỏng màu đen, ren biên, cái đuôi lông nhỏ tròn. Hơn nữa làn da trắng nõn, cái eo nhỏ tinh tế, mông tròn trịa, hai chân cân xứng.
Trời! Gia hỏa này là tới dụ hoặc anh phạm sai lầm sao?
Hạ Tử Xuyên vội vàng đem Dạ Mục một lần nữa dùng chăn quấn lại, phòng ngừa bản thân mất đi lý trí.
Hạ Tử Xuyên: Học mánh khóe xấu từ đâu hử? Sau này cũng không được phép lập lại hiểu không?
Dạ Mục: Anh không thích sao?
Hạ Tử Xuyên mơ hồ chọn nói theo lương tâm mình: Không thích.
Dạ Mục: Nói xạo, vừa rồi anh nhìn thẳng vào mắt tôi, rõ ràng chính là bộ dáng rất thích.
Hạ Tử Xuyên thẹn quá hóa giận, cách chăn hung hăng đánh vào mông cậu một cái: Thật không ngoan, biết mình sai chưa?
Dạ Mục hừ hừ lí nhí, chính là không nhận sai.
Hạ Tử Xuyên lại đánh một cái, Dạ Mục vẫn không nhúc nhích, bắt đầu nằm ngay đơ.
Hạ Tử Xuyên: Tại sao cậu không phản kháng?
Dạ Mục uất ức trề môi, nhưng vẫn kiên cường nói: sinh nhật của anh, làm cho anh vui vẻ, không phản kháng.
Trái tim Hạ Tử Xuyên lập tức mềm nhũn.
Anh kêu Dạ Mục thay quần áo, tự mình nấu hai tô mì, cho vào tô của Dạ Mục một lớp thịt bò thật dày.
Ma xui quỷ khiến, Hạ Tử Xuyên nhẹ nhàng hôn lên mặt trắng nõn của Dạ Mục: Dạ Mục, làm bạn trai tôi đi.
Dạ Mục liếm liếm dầu trên miệng: bạn trai là làm gì?
Hạ Tử Xuyên cười xoa tóc cậu: Bạn trai à, chính là mỗi ngày sẽ nấu ăn cho em, chơi với em, còn chăm sóc em nữa.
Dạ Mục gật gật đầu: Được nha.
Cậu đột nhiên nhớ ra một cái gì đó, chạy đến phòng tắm để đánh răng, và sau đó chạy trở ra nói: Tôi muốn hôn môi, chính là loại duỗi lưỡi.
Hạ Tử Xuyên cười nói: Vậy tôi cũng muốn đánh răng.
Dạ Mục có chút sốt ruột: Anh mau đi đi!
Hạ Tử Xuyên cười ha hả đi vào nhà vệ sinh, đánh răng.
Dạ Mục ngồi ở bên giường lắc lắc chân nhỏ, nhìn thấy Hạ Tử Xuyên đi ra, ánh mắt cười như Tiểu Nguyệt Nha.
Hạ Tử Xuyên nâng mặt cậu lên, dịu dàng hôn xuống, dùng đầu lưỡi miêu tả hình dạng môi đối phương, sau đó chậm rãi thò vào trong, liếm răng vài cái, bắt đầu dây dưa đầu lưỡi mềm mại của người yêu nhỏ.
Dạ Mục chịu không nổi kích thích, bắt đầu thấp giọng hừ hừ, thanh âm mềm mại làm cho Hạ Tử Xuyên càng thêm kích động, nụ hôn của anh bắt đầu trở nên thô bạo, trong không khí bắt đầu xuất hiện tiếng nước ái muội. Cuối cùng, một nụ hôn kéo dài cũng kết thúc.
Dạ Mục nằm trên giường, há miệng nhỏ nhắn, lè lưỡi, nói chuyện đều có chút miệng lưỡi không rõ ràng: Tôi không dám chọc, không dám chọc nữa đâu.
Hạ Tử Xuyên nhẹ nhàng ôm lấy cậu: Cái này chịu không nổi, sau này phải làm sao bây giờ?
Dạ Mục: Sau này sẽ hôn mạnh hơn sao?
Hạ Tử Xuyên cười ái muội: Vậy thì không chỉ thế.
Dạ Mục đem mặt đang đỏ bừng vùi vào trong ngực đối phương.
______________
Editor:
Ui tiểu đơn thuần của tui đã bị nhiễm đen mất rùiii phải làm xao đâyyyyyyyyy (´Д`)
Trời lạnh rồi để chương sau đổi xưng hô đi
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT