*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Hạ Tử Xuyên bắt đầu gọi điện thoại, vẻ mặt nghiêm túc.
Mỹ nữ ngửa mặt lên, điềm đạm đáng thương hỏi, "Tiểu ca ca ~, anh đang làm cái gì vậy?
Hạ Tử Xuyên mặt không chút thay đổi, "Tìm người đưa cô đi bệnh viện."
Mỹ nữ dùng mặt dán lên ngực anh, "Nhưng tôi chỉ tin tưởng anh, tôi sợ người khác đối với tôi có suy nghĩ xấu."
Hạ Tử Xuyên đẩy mặt cô nàng ra, "Yên tâm, trợ lý của tôi là một cô gái, cô ấy sẽ không có hứng thú."
“Nhưng mà....” Ánh mắt mỹ nữ ẩn ý mà đưa tình.
Hạ Tử Xuyên nhìn chằm chằm cô nàng, cực kì không hiểu phong tình, "Tôi là gay, đương nhiên đối với cô không có hứng thú."
Cô nàng trợ lý chạy tới, kéo người đẹp lên taxi. Hạ Tử Xuyên thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục sự nghiệp đi làm.
Người đẹp ngồi trên xe, từ gương chiếu hậu nhìn thấy bộ dáng thả lỏng của Hạ Tử Xuyên, vẻ mặt tươi cười vui mừng.
Hạ Tử Xuyên vừa đến phòng thí nghiệm, sư huynh liền ôm lấy hắn, cười như một kẻ ngốc, "Thành công rồi! Thành công rồi! Sư đệ, thí nghiệm sửa chữa tế bào cơ thể của chúng ta đã được nhà nước cho phép rồi, hơn nữa....” Nói xong, hắn lấy ra một cái văn kiện, "Nhìn đi~, tổ thí nghiệm hợp tác của chúng ta chính thức đổi tên thành tổ 'Tế bào bất tử'.
Hạ Tử Xuyên lấy tay vuốt ve bìa tài liệu, 'Tế bào bất tử', ước mơ của anh. Nó đã trở lại.
Dạ Mục dụi mắt đi vào văn phòng, nhìn thấy tất cả mọi người đang vui mừng nhìn tấm biển của viện nghiên cứu.
Dạ Mục đọc từng chữ một thật nghiêm túc, "Viện nghiên cứu tế bào vĩnh cửu."
Tế bào bất tử? Hạ Tử Xuyên nghiên cứu về việc bất tử? Nếu anh ấy thành công..... Không thể làm nô lệ của riêng cậu cũng sẽ không ở bên nhau mãi mãi....Ma cà rồng nhỏ cảm thấy thật mất mát và khó chịu.
Dạ Mục mang khuôn mặt nhỏ nhắn suy sụp đi vào phòng nghiên cứu của Hạ Tử Xuyên, "Hạ Tử Xuyên, anh nghiên cứu về việc bất tử?”
Hạ Tử Xuyên vẻ mặt thản nhiên,"Ừm, em không vui sao? ”
Dạ Mục bĩu môi, cảm giác bên trên có thể treo một chai nước tương, "Anh là tên lừa đảo, nếu anh thí nghiệm thành công, thì liền....”
Hạ Tử Xuyên tràn đầy ôn nhu hỏi, “Liền thế nào hửm?”
Dạ Mục ủy khuất nói, "Anh không còn là nô lệ của một mình em nữa rồi.”
Hạ Tử Xuyên ôm cậu vào trong ngực, nhẹ nhàng hôn lên trán cậu, "Thành nô lệ có gì tốt?"
Dạ Mục vẻ mặt khát khao, "Thành nô lệ, anh mỗi ngày đều ở cùng em, nấu ăn ngon cho em, vĩnh viễn không xa rời hay tách ra khỏi em." Vừa nghĩ đến liền rơi vào ảo tưởng tốt đẹp, hì hì cười ra tiếng, ngốc đáng yêu.
Hạ Tử Xuyên cười ngậm miệng đối phương, hôn thật sâu. ánh mắt Dạ Mục mê ly nằm sấp trên vai Hạ Tử Xuyên.
Không vô thì bấm vô ảnh (khoảng trống) nó mới nổi
Editor: Nói chuyện chút xíu nì
'Cô nàng' trật chân tui nghĩ là mẹ của Dạ Mục hoặc là người thử lòng Anh Tử Xuyên =))
Vấn đề thứ hai phiên ngoại bên TQ bị khóa rồi (´Д`)
Chuyện là vầy lúc coi bản convert (hán việt) thì là 3 mà vô raw lại 4 cái phiên ngoại mà có hai cái khóa mé ưi nên là tui chỉ edit được có 1 cái chuẩn(PN3) còn cái nữa là do số giời (PN4) vì không có bản convert nghĩ mà sầu:v
Người nèo muốn đọc bản convert phiên ngoại 1,2 thì vào link tui có ghi trong văn án nhá chứ hổng đăng được vì wikidth không cho phép •́ ‿,•̀
PN sẽ có vào ngày mai (3)