Với tiếng tăm của nhà họ Tô ở tỉnh Nghệ An này, tuyệt đối sẽ không
ngồi yên không quản, đến lúc sáu vị tông sư nhà họ Tô còn lại đến Nam Hà đủ, cho dù Trần Gia Bảo có ba đầu sáu tay đi chăng nữa, cũng khó thoát
thân.”
Tiêu Hậu Thức mắt chợt sáng lên, hưng phấn nói: “Đúng đúng đúng. Ta
đúng là nhất thời nóng lòng báo thù mà không lý trí, đến điểm này cũng
không nghĩ tới, vẫn là em tỉnh táo, đã nhắc nhở ta, nếu không chúng ta
cứ mạo hiểm thế này đi tìm Trần Gia Bảo báo thù, đến cuối cùng người
thiệt sẽ là chúng ta, nói không chừng nhà họ Tiêu cũng một đêm tan biến. Vậy cứ như em nói, chúng ta bước tiếp theo nên làm thế nào?”
Một ý nghĩ vừa lóe lên trong đầu Tiêu Hậu Hà, nhưng chợt nghĩ đến
việc Tiêu Hậu Thức vừa mới mất con, liền lập tức dập xuống, tiếp tục
trầm ngâm nói: “Việc chúng ta có thể làm bây giờ chính là vừa động vừa
tĩnh. Động, chính là lập tức liên kết với nhà họ Tô ở Nghệ An, thông báo với họ tình hình ở đây, kêu bọn họ lập tức đem người đến đối phó Trần
Gia Bảo. Còn tĩnh, trước khi nhà họ Tô phái người đến, chúng ta không
được phát sinh bất cứ xung đột gì với Trần Gia Bảo để bảo toàn cho nhà
họ Tiêu, chỉ khi đợi được người nhà họ Tô đến, mới đến lúc chúng ta lật
thế cờ!”
“Được, vừa động vừa tĩnh, cái này được!” Tiêu Hậu Thức cười lớn, thở
phào nhẹ nhõm một hơi dài, cứ như bây giờ thù đã báo xong, nói: “Vậy cứ
theo lời em nói mà là, cứ để Trần Gia Bảo đó đắc ý vài ngày, ngày sau
hắn nhất định lãnh đủ!”
Cùng lúc đó, ngoài nhà họ Tiêu thì nhà họ Cao, nhà họ Lý, nhà họ Đỗ
cũng đang thức trắng đêm thương lượng đối sách để đối phó với Trần Gia
Bảo.
Đầu tiên không cần nói đến nhà họ Cao, đã hoàn toàn đắc tội với Trần Gia Bảo, giờ đã không còn đất để thương lượng nữa rồi.
Chỉ nói đến hai nhà họ Lý và nhà họ Đỗ, vốn là hai gia tộc giới kinh
doanh, lợi ích luôn là ưu tiên đầu tiên, bảo bọn họ lấy ra 3000 tỷ đưa
cho Trần Gia Bảo, còn khó hơn kêu họ chết!”
Bất luận là nhà họ Đỗ, nhà họ Lý, hay đã hoàn toàn đứng về thế đối
địch với Trần Gia Bảo như nhà họ Cao, bọn họ đều rất rõ thế cục hiện
tại, muốn đơn thân độc mã dựa vào sức mình đi đối phó với Trần Gia Bảo,
chẳng khác nào lấy trứng chọi đá, cho nên không có sự lựa chọn nào khác, đều chọn đối sách giống nhà họ Tiêu, đó là vừa âm thầm liên lạc với nhà họ Tô ở Nghệ An, vừa án binh bất động với Trần Gia Bảo, tạm thời nhẫn
nhịn, đợi Trần Gia Bảo lơ là, từ đó đổi lấy những lợi ích lớn hơn.
Nói thêm nữa, trước mặt bọn họ, còn có một nhà họ Tiêu vẫn còn trên
đỉnh, Trần Gia Bảo cũng không thể không ngó tới, lấy những gia tộc nhỏ
như bọn họ đi giết gà dọa khỉ?
Nghĩ thông điểm này, Lý Tiến Hưng và Đỗ Hân thở phào nhẹ nhõm, cũng không định ba ngày sau sẽ đưa Trần Gia Bảo 3000 tỷ.
Nhưng điều mà bọn họ không nghĩ tới đó là, tốc độ hành động của Trần
Gia Bảo sẽ nhanh đến như vậy, nhanh đến mức họ không kịp phòng bị mà lật ngửa bài.
Ngày đầu tiên, Trần Gia Bảo tự mình đến nhà họ Cao, một kiếm giết
chết hai vị cao thủ “Thông U Kỳ”, khiến tất cả mọi người có mặt hiện
trường bàng hoàng, hai người đứng đầu nhà họ Cao thì phải bi tráng tự
sát, hủy hôn ước với Diệp Ngọc Trâm, tiêu hủy toàn bộ chứng cứ phạm pháp của nhà họ Diệp, dùng điều này để bảo toàn cho Cao Tuấn Hùng một mạng.
Ngày thứ hai, Trần Gia Bảo đơn thân độc mã đến biệt thự nhà họ Tiêu,
đứng trước linh vị của Tiêu Hậu Dũng, đứng đầu nhà họ Tiêu – Tiêu Hậu
Thức đem theo toàn bộ người nhà họ Tiêu đến, bắt nhà họ Tiêu phải nhường hơn nửa lợi nhuận qua nhà họ Tạ, nhà họ Tiêu tổn thất nặng nề.
Hai nhà Lý Tiến Hưng và Đỗ Hân cả nhà trên trên dưới dưới đều run sợ, sợ Trần Gia Bảo tìm đến cửa, không đến ba ngày, liền chuyển thẳng 3000
tỷ vào tài khoản Trần Gia Bảo, dù sao, 3000 tỷ đúng là một số tiền lớn
thật, nhưng nếu mạng mất rồi thì có nhiều tiền hơn cũng vô dụng.
Trong vòng chưa đầy ba ngày, sự giết chóc quyết đoán của Trần Gia Bảo đã làm chấn động cả giới thượng lưu Nam Định, thậm chí cả tỉnh Hòa Bình cũng rung chuyển theo.
Đồng thời trong khoảng thời gian ba ngày ngắn ngủi này, sự sùng bái,
ái mộ của Hoàng Thiên Hạnh đối với Trần Gia Bảo ngày một tăng gấp bội,
thậm chí còn nhiều lần cả vô tình cả hữu ý thổ lộ tình cảm với Trần Gia
Bảo.
Trần Gia Bảo lại không hiểu phong tình, vẫn hoàn toàn nghe không
hiểu, cũng chẳng tỏ vẻ gì với cô, điều này đã làm cho một Hoàng Thiên
Hạnh vô cùng tự tin về vẻ ngoài của mình lại bắt đầu tự ti.
Nếu nói đến người vui vẻ nhất, không cần nghi ngờ, chính là Tạ Quốc
Hùng, lúc trước còn đang vắt óc suy nghĩ làm sao để đối phó với nhà họ
Tiêu, như thế nào để phát triển sự nghiệp của mình, bây giờ Trần Gia Bảo vừa đến, liền có thể chiếm thế thượng phong với nhà họ Tiêu, còn dưng
dưng mà chiếm được phân nửa sản nghiệp nhà họ Tiêu, chuyện tốt như vậy,
rõ ràng là miếng bánh trên trời rớt xuống mà, vui đến không khép nổi
miệng, vội vàng gọi điện thoại cho Tạ Hoàng Dương kể rõ sự tình nơi đây, Tạ Hoàng Dương liền bày tiệc linh đình ở thành phố Hòa Bình để ăn mừng
một phen.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT