Lý Tiến Hưng ở trên thương trường đã lâu, tâm tư khá sâu, anh ta vừa
một bên âm thầm lấy lại danh thiếp, một bên lại cười haha che đậy sự xấu hổ, nói: “Cô Hồng Liên rất có lòng tin với anh Trần, đến bây giờ thì
tôi cũng yên tâm. Xem ra anh Trần đây bấy lâu nay hẳn là một người rất
đào hoa, thủ đoạn quá tốt nên mới có thể khiến cô Hồng Liên mê mẩn như
vậy, bái phục, bái phục.”
“Quá khen rồi.” Trần Gia Bảo lãnh đạm cười, từ lúc anh và Hồng Liên
đến thành phố Nam Định thì Hồng Liên đã là người của anh, làm sao anh có thể chấp nhận sự chèo kéo của Lý Tiến Hưng và Đỗ Hân được chứ?
Không chỉ anh, mà ngay cả bản thân Hồng Liên cũng biết rõ điều này,
nên ngay từ đầu đã định sẵn là Lý Tiến Hưng và Đỗ Hân đã phải chịu một
cái kết chán ngắt.
Lòng dạ Đỗ Hân không có thâm sâu như Lý Tiến Hưng, nên khi bị Hồng
Liên đích thân từ chối thì trong lòng anh ta đã bực bội, cầm ly rượu
lên, ừng ực ừng ức uống một ngụm, càng thêm ghét bỏ Trần Gia Bảo!
Tạ Quốc Hùng bí mật giơ ngón tay cái lên, Hồng Liên biết rằng Trần
Gia Bảo đã có Tạ Cẩm Tú mà vẫn rất trung thành với Trần Gia Bảo. Sự
trung thủ đoạn này quả nhiên không thẹn với danh tiếng hào hoa của anh!
Trần Gia Bảo nhấp một ngụm rượu, cổ họng mát rượi, ánh mắt đảo qua,
chợt sửng sốt, khóe miệng hiện lên một nụ cười, hắn tự lẩm bẩm: “Vậy mà
là cô ấy?”
Chỉ nhìn thấy một người phụ nữ đang ngồi ở quầy bar với khuôn mặt
xinh đẹp, dáng người mảnh khảnh, khí chất thanh tao thông minh, đang
uống rượu chán ngắt một mình, giữa lông mày thoáng hiện lên một vệt
buồn.
Đó là Diệp Ngọc Trâm, phó chủ tịch tập đoàn Thiên Ái.
Trần Gia Bảo mới nhớ ra. Hai ngày trước, anh đã nghe thấy Tô Ánh Mai
nói rằng Diệp Ngọc Trâm trở về thành phố Nam Định vì trong nhà có
chuyện. Anh không ngờ lại gặp cô vào ngày đầu tiên đến thành phố Nam
Định này. Lẽ nào đây gọi là duyên phận?
Lý Tiến Hưng thuật mắt nhìn theo ánh mắt của Trần Gia Bảo, cũng nhìn
thấy Diệp Ngọc Trâm, cười cười nói:”Cô ấy tên là Diệp Ngọc Trâm, cũng
đại mỹ nhân hiếm có của Nam Định. Tôi nhớ lúc trước cô ấy luôn làm việc ở thành phố Hoà Bình, một thời gian trước mới quay về, nghe nói vào tháng sau, cô ấy sẽ kết hôn với cậu Cao Tuấn Hùng của nhà họ Cao đấy.”
Điều quan trọng nhất là gia đình Cao lại đi theo sau nịnh bợ . Lần
này, trong thế lực tác oai tác quái sau lưng anh Quốc Hùng thì nhà họ
Cao cũng có liên quan. Nói cách khác, chúng ta đang có mối quan hệ thù
địch với Diệp Ngọc Trâm. Thật đáng tiếc nếu không, tôi cũng có thể mời
cô ấy đến uống rượu với chúng ta.”
Lý Tiến Hưng nói với vẻ tiếc nuối.
Tháng sau kết hôn với Cao Tuấn Hùng?
Trần Gia Bảo khẽ cau mày, anh còn nhớ rất rõ lúc đầu khi còn ở thành
phố Hoà Bình, Cao Tuấn Hùng đã đến tập đoàn Thiên Ái tìm Diệp Ngọc Trâm. Anh vì ra mặt giúp Diệp Ngọc Trâm nên đã đem Cao Tuấn Hùng giáo huấn
một trận thật hung ác. Cao Tuấn Hùng cũng chính miệng nói rằng sau khi
về Nam Định sẽ lập tức từ hôn với Diệp Ngọc Trâm. Bây giờ sao lại thành
Diệp Ngọc Trâm tháng sau sẽ gả cho Cao Tuấn Hùng rồi?
Trần Gia Bảo cảm thấy khó chịu vì bị lừa dối, đứng dậy và nói: “Tôi sẽ đi mời cô ấy đến đây.”
Đỗ Hân cau lông mày, “Này này, vừa này anh không nghe thấy những gì
Lý Tiến Hưng vừa nói sao, bây giờ Diệp Ngọc Trâm đang đối đầu với chúng
tôi, không dễ mà trêu vào được…”
Anh ta còn chưa nói xong, Trần Gia Bảo đã đi tới, từ đầu tới cuối cũng không thèm liếc Đỗ Hân lấy một cái.
Đỗ Hân từ nhỏ đến lớn chưa từng bị ai ngó lơ đến mức này, anh ta cảm
thấy bị xúc phạm, sắc mặt vì thế mà trở nên khó chịu, giọng điệu bất
mãn: “Quốc Hùng, người em rể này của anh đúng là cao đến mức người ta
không với nổi nhỉ?”
Tạ Quốc Hùng xấu hổ, vội vàng lên tiếng cầu hòa: “Theo tôi biết, Diệp Ngọc Trâm là phó tổng giám đốc của tập đoàn Nhiên Ái thuộc thành phố
Hòa Bình, mà Trần Gia Bảo cũng có liên hệ rất sâu với tập đoàn Nhiên Ái, nói không chừng anh ta còn quen biết với Diệp Ngọc Trầm cũng nên.”
Đỗ Hân hừ lạnh một tiếng rồi nói: “Cho dù anh ta có quen biết với
Diệp Ngọc Trâm thì đã sao? Anh ta nghĩ mình là ai chứ, kể cả anh ta là
con rể nhà họ Tạ thì sao nào, nên nhớ đây không phải thành phố Hòa Bình
mà là thành phố Nam Định. Hơn nữa, bây giờ Diệp Ngọc Trâm có quan hệ với đối thủ của chúng ta, như vậy thì sao cô ta có thể nể mặt Trần Gia Bảo
được chứ? Chắc chắn là tên Trần Gia Bảo này thấy diện mạo Diệp Ngọc Trâm xinh đẹp nên nảy sinh lòng tham mà thôi. Quốc Hùng, tôi nói thế tránh
sau này lại nói tôi không nhắc nhở anh, Trần Gia Bảo là con rể của nhà
họ Tạ, đợi đến cái lúc Trần Gia Bảo cùng Diệp Ngọc Trâm lật mặt, thì
người mất mặt không phải anh ta mà chính là cả nhà họ Tạ các anh đó.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT