Lỗ Nguyệt Liên nhìn Tô Ánh Mai, vẻ mặt khó xử.

“Cô đi ra trước đi.” Tô Ánh Mai cũng không vui vẻ gì, vẻ mặt càng lạnh lùng hơn.

Sau khi Lỗ Nguyệt Liên rời đi, Hứa Vân Phong tự ý ngồi xuống đối diện Tô Ánh Mai, vắt chéo hai chân lên nhau, cười nói: “Trước đó tôi vẫn luôn nghe nói, tổng giám đốc Tô là người phụ nữ nổi tiếng trong giới kinh doanh ở thành phố Hòa Bình, nếu tổng giám đốc Tô đã muốn nói chuyện công việc thì chúng ta cùng nói thôi. Trước khi bố tôi kêu tôi tới đây, ông đã bàn giao hết với tôi, chỉ cần tổng giám đốc Tô có thể rút ra năm phần trăm lợi nhuận, chúng tôi không những miễn thuế cho tập đoàn Nhiên Ái mà còn có thể cho tập đoàn tùy ý phát triển ở thành phố Thanh Lạc.”

“Các người chẳng phải làm gì, mà cũng có năm phần trăm lợi nhuận, đây chẳng phải là thịt dâng tới tận miệng rồi hay sao?” Tô Ánh Mai cười lạnh, trong lòng vô cùng khinh thường.

“Quả thật không hợp lí lắm.” Hứa Vân Phong cười nói: “Vậy nên tôi thay đổi chủ ý rồi, chỉ cần tổng giám đốc Tô đồng ý làm người phụ nữ của tôi, nhà họ Hứa ở Thanh Lạc chúng tôi có thể giúp đỡ tập đoàn Nhiên Ái phát triển không thuận lợi, cô cảm thấy thế nào?”

Nói xong, Hứa Vân Phong không chút kiêng dè nhìn Tô Ánh Mai, không hề che đậy sự ham muốn của mình.

Cả người Tô Ánh Mai run lên, cô đứng bật dậy, chỉ tay vào cửa phòng làm việc: “Vô liêm sỉ, mời anh lập tức đi cho, tập đoàn Nhiên Ái không hoan nghênh anh!”

Đối diện với sự giận dữ của Tô Ánh Mai, Hứa Vân Phong không để ý một chút nào, anh ta vẫn vắt chéo hai chân lên nhau như cũ, ngồi trên ghế, cười nói: “Tổng giám đốc Tô, tốt nhất cô cứ suy nghĩ kỹ càng đi, một khi tôi thật sự đi khỏi phòng làm việc này thì có lẽ cuộc đàm phán của tập đoàn Nhiên Ái và giới tư bản của thành phố Thanh Lạc hoàn toàn thất bại, hậu quả như thế nào thì chắc cô đã rõ rồi.”

“Anh uy hiếp tôi?” Tô Ánh Mai cười khẩy một tiếng, nói: “Anh cho rằng sự uy hiếp của anh với tôi mà nói có uy lực thế sao? Lưới rách không câu được cá lớn đâu, Tô Ánh Mai tôi ngoại trừ tập đoàn Nhiên Ái ra thì sau lưng còn cả nhà họ Tô nữa mà!”

Hứa Vân Phong nhíu mày, không ngờ thái độ của Tô Ánh Mai lại cương quyết như vậy, thế nhưng tính cách mạnh mẽ này thì lại càng khiến người muốn chinh phục có khoái cảm hơn!

Nghĩ tới đây, Hứa Vân Phong đứng dậy, đánh giá cơ thể uyển chuyển của Tô Ánh Mai từ trên xuống dưới, sau đó cười nói: “Lời tôi vừa nói không phải uy hiếp đâu, mà là lời nói thật về giá cả thị trường. Mĩ phẩm của tập đoàn Nhiên Ái các cô đã khiến mười mấy người tiêu dùng ở thành phố Thanh Lạc chúng tôi bị dị ứng, thậm chí có một cô gái trẻ trong số đó còn phải đi phẫu thuật thẩm mỹ lại gương mặt nữa.



Hơn nữa điều khiến tập đoàn Nhiên Ái rơi vào cảnh khốn cùng nhất chính là sản phẩm bảo vệ da “Bái Vận”, lại còn là sản phẩm mới nất mà tập đoàn Nhiên Ái các cô nghiên cứu phát triển nữa chứ. Ha ha, chuyện này một khi bị lộ ra ngoài ánh sáng, chỉ sợ sẽ khiến tập đoàn Nhiên Ái lớn mạnh bị thân tàn danh liệt trong chốc lát.”

Sắc mặt Tô Ánh Mai hơi biến đổi chút, bởi vì lời Hứa Vân Phong nói không sai, bây giờ tập đoàn Nhiên Ái quả thật đã rơi vào thời điểm nguy hiểm nhất.

Hứa Vân Phong bước từng bước lại gần, tiếp tục nói: “Tôi biết, tổng giám đốc Tô là người kế nhiệm đầu tiên của nhà họ Tô tại thành phố Hòa Bình, cho dù tập đoàn Nhiên Ái có sụp đổ thì cũng chẳng có hại mấy đối với cô cả.

Thế nhưng dù sao tập đoàn Nhiên Ái cũng là do một tập tổng giám đốc Tô cướp về, cứ thế để tập đoàn Nhiên Ái sụp đổ chẳng phải đáng tiếc lắm hay sao? Hơn nữa, trên dưới của tập đoàn Nhiên Ái còn có gần trăm nhân viên, bọn họ đều hy vọng vào tập đoàn Nhiên Ái để kiếm miếng ăn, tổng giám đốc Tô thật sự có quyết tâm muốn cá cùng rách lưới với nhà họ Hứa chúng tôi ở thành phố Thanh Lạc sao?”

Anh ta bước lại gần, dường như trong mắt anh ta, Tô Ánh Mai chỉ là một con cừu non dùng để tiếp khách mà thôi.

Tô Ánh Mai nhanh chóng lùi về sau mấy bước, kéo dài khoảng cách với Hứa Vân Phong, mặc dù cả người đều đang không ngừng run lên nhưng cô vẫn cố duy trì phong độ của mình, tỏ ra mạnh mẽ, lạnh lùng nói với Hứa Vân Phong: “Tôi có bạn trai rồi, mong anh Hứa tự trọng cho, mặt khác, tôi cảm thấy bản thân mình không còn gì để đàm phán với các anh nữa, bây giờ mời anh lập tức rời khỏi văn phòng của tôi, nếu không thì tôi sẽ gọi bảo vệ đấy.”

“Cô có bạn trai rồi?” Hứa Vân Phong dừng chân lại, trán nhăn lại, không ngờ Tô Ánh Mai mà anh ta nhìn trúng lại bị người đàn ông khác cướp trước một tay, trong lòng anh ta rất giận dữ, hận không thể tận tay giết chết bạn trai của Tô Ánh Mai.

“Không sai, Tô Ánh Mai quả thật có bạn trai rồi, mà bạn trai của cô ấy chính là tôi.”

Đột nhiên ở cửa văn phòng truyền tới giọng nói tuy bình thản nhưng lại mang theo ý phẫn nộ.

Trên mặt Tô Ánh Mai lộ ra vẻ không thể tin nổi, cô lập tức quay đầu lại nhìn về phía cửa văn phòng, đột nhiên cả người run lên, trong mắt dần xuất hiện nước mắt.

Ở cửa văn phòng, Trần Gia Bảo đang đẩy cửa đi vào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play