Vào buổi tối, Trần Phi Vũ ngồi trên chiếc Ferrari của Tần Nguyên Vĩ, và đến khách sạn nơi tổ chức tiệc tối.

Bên ngoài khách sạn, xe hơi sang trọng ở khắp mọi nơi.

Bên trong khách sạn, thật lộng lẫy.

Trần Phi Vũ bước vào, dừng lại quan sát, chợt, nhìn thấy một bóng người quen thuộc, miệng anhnở một nụ cười, nói với Tần Nguyên Vĩ xong, anhliền tự mình đi tới.

Trong bữa tiệc tối, âm nhạc nhẹ nhàng và du dương vang lên trong hội trường, và nhiều nam thanh nữ tú đã nhảy múa ở trung tâm của sàn nhảy.

Bên trái đại sảnh, có dãy đồ ăn tinh tế và rượu trái cây.

Một thanh niên mặc lễ phục đen đang ngồi bên cạnh, tay cầm ly rượu nhìn vào chân của Nhị Lang, đó chính là Sử Tử Hàng một công tử nổi tiếng ở thành phố Minh Tế.

Lần trước trong bữa tiệc do Cổ Nhất Nhiên tổ chức, Sử Tử Hàng đã nhận anhTrần Phi Vũlàmlão đại, và khuyến khích Trần Phi Vũ đuổi theo chị gái của mình, tuy Trần Phi Vũ không đồng ý, nhưng trong lòng anh, vẫn có ấn tượng tốt về Sử Tử Hàng.

Trước mặt Sử Tử Hàng, ngồi một cô gái nhỏ nhắn xinhđẹp, với làn da trắng trẻo, và dáng vẻ thanh tú, mặc một chiếc váy màu xanh đỏ, tùy theo độ tuổi mà cô ấy khoảng 13 hay 14 tuổi.

“Vi Vi, em có nhìn thấy vết sẹo dài này trên cánh tay của tôi không? Đây là năm ngoái, khi một tổ chức bí ẩn và quyền lực có tên là Tố Quỷ Y Môn, bắt cóc vị hôn thê của tôi, bày ra một Hồng môn yến, và thiết lập thiên la địa võng, trong tòa nhà cao mười tám tầng, có hơn một trăm tay súng đang mai phục, tìm cách nhân cơ hội giết tôi, đây là vết sẹo để lại lúc đó.“

Sử Tử Hàng vừa nói vừa xắn tay áo trái lên, trên cánh tay có một vết sẹo dài khoảng 1 cm, dĩ nhiên đây là khi anh ta đi bar đón gái vào tuần trước, buổi tối làm việc quá kịch liệt và bị móng tay cô gái cào.

Trần Phi Vũ đi tới, vừa nghe câu này, không khỏi dở khóc dở cười, cậu ta dám dùng những chuyện của anh, làm vốn để khoe khoang và đến đây nói dối cô gái nhỏ này.

Cô gái nhỏ,Hoa Ngữ Vi, vừa ngạc nhiên, vừa căng thẳng vừa khâm phục, vội hỏi: “Anh Tử Hàng, anh có đến đó kịpkhông? Vị hôn thê của anh, có được cứu không?”



“Đương nhiên!” Sử Tử Hàng không có nhận ra Trần Phi Vũ đã đi tới phía sau cậu ta, ánh mắt u sầu, giả bộ thâm tình nói tiếp: “Vị hôn thê của anh gặp nạn, huống chi là thiên la địa võng, dù là lên núi đao hay xuống biển lửa, anhSử Tử Hàng không bao giờ cau mày, bởi vì tôi là một người đàn ông đích thực! “

“Oa, anh Tử Hàng thật tuyệt vời, mẹ em nói rằng, tất cả những người đàn ông có thể đặt phụ nữ mình yêu làm ưu tiên của mình, đều là người đàn ông tốt, anh Tử Hàng thật là một người đàn ông tốt, Vi Vi thực sự muốn biết, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?”Đôi mắt đen của Hoa NgữVi sáng lên.

Sử Tử Hàng hai mắt sáng lên, trong long cậu ta vui mừng khôn xiết, thầm nghĩ: “Lão đại thật là tuyệt vời, cậu chỉ cần lấy những chuyệncủa anh làm cái cớ, mà chỉ trong nửa tháng, cậu đã tóm được 3 cô gái chất lượng cao, he he, lão đại là bất khả chiến bại, không có gì khó tưởng tượng khi những người phụ nữ xuất sắc như Tô Ánh Tuyết và Hàn Mộc Thanh, cũng bằng lòng làm người phụ nữ của lão đại.”

Nghĩ đến đây, Sử Tử Hàng cười khúc khích nói: “Cuối cùng, tất nhiên, anh trai Tử Hàng của em đã một mình đến Hồng Môn đó, anh đãdung một kiếm quyết đigj sinh tử, phá tan thiên la địa võng, thành công cứu vị hôn thê của anh ra …

Cậu ta chưa kịp nói xong, thì Trần Phi Vũ đã lắc đầu nguầy nguậy, may mà anh đến đây kịp thời, nếu không, một đóa hoa nontương lai của Tổ quốc có thể sẽbị Sử Tử Hàng này phá hủy.

Nghĩ vậy, Trần Phi Vũ đưa tay phải ra, và vỗ nhẹ vào vai Sử Tử Hàng.

“Ai, đừng làm phiền, đợi tôi nói xong đã … Ồ không, đợi tôi nói xong.” Sử Tử Hàng không quay đầu nhìn lại, trực tiếp vỗ vỗ Trần Phi Vũ tay, cậu ta chỉ muốn tiếp tục khoác lác với Hoa Ngữ Vi.

Trần Phi Vũ không biết nên cười hay nên khóc, và anh ho nhẹ một tiếng.

“Là ai? Sao lại đáng ghét như vậy? Tôiđã nói với anh là, chờ một chút … Sử Tử Hàng nóng nảy quay đầu lại, cậu ta lại đột nhiên nhìn thấy Trần Phi Vũ đứng sau lưng mình, vẻ mặt kinh ngạc,mà cậu ta đứng”

đằng ” dạy, và nói với vẻ vui mừng: “Lão đại, sao anh cũng ở đây? “

Trần Phi Vũ liếc Hoa NgữVi cười đầy ẩn ý: “Nếu tôi không tới, không biết cậu dám lấy những chuyện của tôi mà khoe khoang để đi tán gái đấy, thế nào, mọi chuyện diễn ra suôn sẻ chứ?”

“Mọi chuyện diễn ra suôn sẻ… à, không không, lão đại anh đừng đùa nữa… Sử Tử Hàng có vẻ xấu hổ và buồn bực.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play