Trần Gia Bảo mặc một chiếc quần đùi to, ngâm mình trong suối nước
nóng ở một chỗ khác, anh cảm thấy thoải mái đến tận lỗ chân lông, anh
chậm rãi nhắm hai mắt hưởng thụ.
Đột nhiên, cánh tay chạm phải một mảnh mềm mại, anh mở to mắt thì
nhìn thấy Lâm Thanh Hà mặc một chiếc áo tắm màu trắng, cả người dựa lên
trên người Trần Gia Bảo, bộ ngực mềm mại ép lên trên cánh tay của Trần
Gia Bảo.
“Anh Bảo, hay là đêm nay anh đến phòng em đi?” Đôi mắt Lâm Thanh Hà
tràn ngập sắc xuân, cô xấu hổ đỏ mặt, cũng không biết vì ngại ngùng hay
là do ngâm suối nước nóng, cô nhỏ giọng nói bên tai Trần Gia Bảo, hơi
thở thơm như hoa lan chạm vào tai Trần Gia Bảo làm anh cảm thấy có chút
ngứa.
Đôi mắt Trần Gia Bảo sáng ngời, không những là lỗ tai mà trong lòng cũng ngứa ngáy, lúc anh đang định đồng ý.
Đột nhiên, lại nghe thấy tiếng nước chảy, Tần Thanh Nhã mặc một bộ áo tắm màu lam bó sát ngại ngùng đỏ mặt đến gần, khi nhìn thấy ánh mắt
kinh ngạc của Trần Gia Bảo và Lâm Thanh Hà, cô đỏ mặt vội vàng giải
thích: “Hai người đừng hiểu lầm, tôi chỉ cảm thấy chỗ này an toàn hơn
một chút.”
Khi nói câu cuối cùng thì âm thanh của cô nhỏ như tiếng muỗi kêu.
“Hiểu được hiểu được, dù sao không phải ai cũng làm chính nhân quân
tử như tôi.” Trần Gia Bảo cười gật đầu, đồng thời vươn tay nắm lấy bàn
tay ngọc thon gọn của Tần Thanh Nhã, sau đó khẽ dùng sức kéo Tần Thanh
Nhã đến bên cạnh mình.
Thân thể mềm mại của Tần Thanh Nhã khẽ run lên, lần đầu tiên cô bị
người khác phái kéo, hơn nữa còn ở trong hoàn cảnh mờ ám như vậy, đột
nhiên thân hình cô trở nên mềm nhũn không hề có một chút sức lực nào,
trời xui đất khiến thế nào cô lại ngã ngay vào trong lòng Trần Gia Bảo,
bộ ngực đầy đặn trực tiếp áp lên trên ngực anh.
Trong phút chốc Trần Gia Bảo và Tần Thanh Nhã đều ngẩn người, hai người nhìn thẳng vào nhau.
“Khụ khụ.”
Đột nhiên, Lâm Thanh Hà ho nhẹ hai tiếng nhắc nhở, lúc này Tần Thanh
Nhã mới có phản ứng kêu lên một tiếng rồi vội vàng đẩy Trần Gia Bảo ra,
cô ngồi ở một bên cúi đầu xuống, khuôn mặt nóng bừng lên.
Trần Gia Bảo xấu hổ, anh cười khan một tiếng nói: “Hiểu lầm, đều là hiểu lầm.”
Tần Thanh Nhã “Ừ” một tiếng, nhưng trong lòng cô lại có chút thất vọng.
Đột nhiên, Diêu Hoa Mộng kéo Lam Di Lan đi tới, dáng người của hai cô cũng vô cùng tốt, Diêu Hoa Môngj tò mò hỏi: “Thanh Nhã, sao mặt cậu lại đỏ như thế? Có phải chưa thích ứng được với độ nóng của suối nước nóng
hay không?”
“Không đúng không đúng.” Tần Thanh Nhã lắc đầu, mặt lại càng đỏ.
Một bên khác, Dương Ngọc Chính, Hạ Minh Triết, Thôi Quang Diệu, ba
‘ông tướng’ ngồi một chỗ, khuôn mặt cũng trở nên âm trầm đáng sợ.
“Mẹ nó, tính kế này nọ đến cuối cùng lại làm áo cưới cho Trần Gia bảo hết.” Dương Ngọc Chính vỗ mạnh xuống mặt nước, “Bốp” một tiếng, không
ít bọt nước bay lên sau đó văng lên trên mặt Hạ Minh Triết và Thôi Quang Diệu.
Tuy ba người họ không nhìn thấy suối nước nóng bên kia xảy ra chuyện
gì, nhưng dù có dùng đầu ngón chân để suy nghĩ cũng có thể nghĩ ra được.
“Tuyệt đối không thể cứ mặc kệ như vậy, nhất định phải làm Trần Gia
Bảo đẹp mặt!” Hạ Minh Triết càng tức giận, anh ta cho là lần đi du lịch
này anh ta sẽ bắt được Diêu Hoa Mộng dễ như trở bàn tay, nhưng mà Diêu
Hoa Mộng lại coi trọng Trần Gia Bảo, vịt đến miệng rồi còn bay.
Dương Ngọc Chính hừ lạnh, nói: “Các cậu yên tâm, Kinh Đại Vĩ sẽ tới
đây nhanh thôi, đến lúc đó lại để Kinh Đại Vĩ ra mặt đối phó Trần Gia
Bảo, đến lúc đó tôi muốn nhìn Trần Gia Bảo quỳ rạp xuống mặt đất cầu xin chúng ta tha thứ như thế nào!”
Sau khi nói xong, Dương Ngọc Chính không ngừng cười khẩy.
Vào ban đêm, Trần Gia Bảo mặc một chiếc quần âu, đeo kính râm và nằm
một cách thoải mái trên chiếc ghế mây tre bên cạnh suối nước nóng. Lúc
này, Lâm Thanh Hà chỉ khoác một bộ quần áo đơn giản để che đi thân thể
quyến rũ của mình, cô đang ngồi bên cạnh vừa mỉm cười vừa lột vỏ nho cho anh, trong lòng lại cảm thấy cực kỳ sung sướng.
Tần Thanh Nhã nằm trên một chiếc ghế tựa khác, cô đang thoải mái ăn
nho dưới làn gió mát của buổi đêm, thỉnh thoảng cô lại đưa cho Trần Gia
Bảo một quả đã được lột sẵn. Cô cảm thấy cực kỳ ngại ngùng, nhất là khi
đôi môi của anh chạm vào ngón tay mảnh khảnh của cô khiến cả thân thể
nóng rực lên, đôi mắt quyến rũ của cô cũng đột nhiên ngấn nước.
Thân thể của Trần Gia Bảo tựa vào sau ghế, anh thoải mái tận hưởng sự phục vụ của hai người đẹp bên cạnh, tận hưởng điều mà hầu hết đàn ông
trên đời này đều ham muốn.
Dương Ngọc Chính ngồi cách đó không xa, ánh mắt anh ngập tràn sự ghen tuông và tức giận.
Lúc này, Diêu Hoa Mộng bước lên từ suối nước nóng, cô ta lau sơ mái tóc ướt đẫm của mình rồi đi về phía Trần Gia Bảo.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT