Quần áo của Trần Gia Bảo vẫn sạch sẽ, anh cầm thanh kiếm dài bước đi.

Thành phố Hòa Bình, trong biệt thự nhà họ Liễu.

Trong sảnh lớn vang lên một tiếng “choang”, một chiếc cốc đã bị rơi xuống vỡ tan, nước trà lạnh lẽo chảy khắp mặt sàn nhà.

“Cậu nói cái gì, Phương Hòa Nhiên của Quỷ Y Môn chết rồi?”

Liễu Đức Thắng nghe được tin này liền vô cùng sợ hãi đến nổi sẩy tay làm vỡ cốc trà xuống đất.

Người đàn ông trung niên đứng bên cạnh anh ta cũng không thể tin nổi chuyện này, nói: “Không chỉ có mỗi Phương Hòa Nhiên đâu, còn có Tôn Trường An, Lý Tùng Sơn, rồi một vị Bán Bộ Tông Sư nữa, lại còn 108 người trong quân đội… đều bị Trần Gia Bảo giết chết. Sáng ngày mai khi có tin tức lan truyền, chắc chắn chuyện này sẽ gây nên sóng gió ở thành phố Hòa Bình.”

“Nhiều người chết như vậy, đã có vô số người chết rồi…” Liễu Đức Thắng than vãn, nói: “Cho dù Quỷ Y Môn hợp tác với nhà họ Tôn và nhà họ Lý bày ra thiên la địa võng thì cũng chẳng nhằm nhò gì với Trần Gia Bảo, Trần Gia Bảo chỉ cần dùng một kiếm đã có thể phá hết chúng, thật sự vô cùng đáng sợ. Đúng rồi, việc chúng ta ám sát không bị bại lộ chứ?”

Đây mới chính là điều Liễu Đức Thắng lo lắng nhất, nếu Trần Gia Bảo biết được Liễu Đức Thắng ra lệnh cho tay súng bắn tỉa ám sát anh, với tính cách có thù tất báo, cùng với thực lực mạnh khó ai sánh bằng như hiện tại của Trần Gia Bảo, nhà họ Liễu chắc chắn sẽ gặp họa diệt vong, không còn chốn dung thân ở thành phố Hòa Bình này.

“Cậu Liễu, cậu cứ yên tâm, mấy tên bắn tỉa thấy việc lớn khó thành nên họ đã bỏ chạy ngay lập tức, chắc chắn sẽ không để xảy ra bất kỳ sơ suất nào hết!” Người đàn ông trung niên bên cạnh Liễu Đức Thắng cúi đầu nói, trong lòng ông ta nghĩ đến việc này cũng rất lo sợ bị phát hiện, nhưng thật may mấy tên thuộc hạ này làm việc rất cẩn thận.

“Thế thì tốt, thế thì tốt rồi.” Liễu Đức Thắng thở phào nhẹ nhõm, sau đó anh ta cười lạnh lẽo, nói: “Nói gì thì nói, dù sao Trần Gia Bảo cũng đã giết chết Phương Hòa Nhiên với một vị Bán Bộ Tông Sư, người của Quỷ Y Môn chắc chắn sẽ không bỏ qua chuyện này, chắc chắn sẽ chờ đợi cơ hội giết chết Trần Gia Bảo, hơn nữa người đứng đầu nhà họ Triệu ở thành phố Hòa Bình cũng đã liên lạc với môn phái của Cừu Thanh Vũ, xin các cao thủ ở môn phái xuống núi đối phó với Trần Gia Bảo. Có thể nói bên ngoài nhìn Trần Gia Bảo tự do phóng khoáng nhưng thực ra xung quanh đều có kẻ địch bao vây chờ giết, cho dù Trần Gia Bảo có là Tông Sư cũng khó có thể thoát chết.”

“Chúc mừng cậu Liễu có thể loại bỏ được một kẻ địch phiền phức chính là Trần Gia Bảo!” Người đàn ông trung niên nói.

Liễu Đức Thắng rất hài lòng, anh ta cười, tuy rằng anh ta không thể giết Trần Gia Bảo, nhưng nhìn thấy kẻ thù ghét Trần Gia Bảo ngày một tăng lên, tâm trạng của anh ta cũng vui vẻ hơn nhiều.

“Đúng rồi, còn có một chuyện nữa ạ.” Người đàn ông trung niên nói: “Bên ngoài có người tự xưng là Xà Minh của tộc xà muốn đến bàn với cậu về chuyện của Trần Gia Bảo ạ.”



“Người của tộc xà sao? Không thể đắc tội với người của tộc xà được.” Liễu Đức Thắng cau mày, nói: “Ông mời người ta vào đây đi.”

Người đàn ông trung niên cúi đầu đáp: “Vâng!”, rồi đi ra ngoài.

Liễu Đức Thắng cười chế nhạo, nghĩ: ‘Chắc chắn Trần Gia Bảo đã đắc tội với tộc xà rồi, Trần Gia Bảo thật ngu ngốc, kiêu căng ngạo mạn tự cho mình là số một nên mới nhận phải hậu quả như bây giờ.’

Trần Gia Bảo không biết rằng Xà Minh của tộc xà muốn hợp tác với nhà họ Liễu để giải quyết anh, sau khi giết người anh liền rời khỏi tòa nhà Vĩnh Hằng, nhưng anh không quay về biệt thự mà lại đến nhà họ Tạ.

Anh có thể đi trực thăng chuyên dụng đi đến tòa nhà Vĩnh Hằng chính là nhờ nhà họ Tạ đã cho anh mượn trực thăng.

Không chỉ có võ công cao cường, Trần Gia Bảo còn rất thông minh, lúc anh nhận được điện thoại của Phương Hòa Nhiên, anh đã biết rõ ràng chắc chắn Phương Hòa Nhiên sẽ giăng thiên la địa võng bẫy anh tại tòa nhà Vĩnh Hằng. Tuy rằng anh không sợ, thế nhưng thời gian không có nhiều, cứu Tô Ánh Mai là việc quan trọng nhất, cho nên anh gọi một cuộc điện thoại cho nhà họ Tạ, mượn một chiếc máy bay trực thăng bên họ để có thể ở trên cao nhìn xuống, chuyện gì cũng có thể nhìn thấy rõ ràng.

Có thể nói, lần này Phương Hòa Nhiên hoàn toàn thua thảm bại là hoàn toàn đúng đắn bởi vì đây đối thủ của anh ta là Trần Gia Bảo trí dũng song toàn.

Tại biệt thự của nhà họ Tạ.

Trong sảnh lớn đèn điện sáng trưng chỉ có Tạ Hoàng Dương với Tạ Anh Dũng ngồi đó.

Hai người bọn họ đều im lặng không nói gì hết, bầu không khí trong này nghiêm túc lạ thường.

Đặc biệt là Tạ Anh Dũng, ông ta uống hết chén trà này đến chén trà khác, dáng vẻ hấp tấp chẳng còn chút bình tĩnh lão luyện như năm xưa.

Bỗng nhiên, Tạ Anh Dũng buồn bã đặt chén uống trà lên trên bàn làm bằng gỗ đàn hương, lo lắng nói: “Bố, Trần Gia Bảo từ chối không cần người của nhà họ Tạ chúng ta đến giúp đỡ, chỉ mượn mỗi một chiếc máy bay trực thăng, sau đó cậu ta một mình đi đến tòa nhà Vĩnh Hằng liệu có sao không? Cậu ta liều quá!”

Quỷ Y Môn mà xuất hiện chắc chắn sẽ gây nên trận chiến gió tanh mưa máu, tuy rằng lần này họ chỉ có Phương Hòa Nhiên, thế nhưng cũng không thể xem thường họ, hơn nữa còn có nhà họ Tôn, nhà họ Lý với tộc xà hợp tác với nhau, cho dù Trần Gia Bảo là Tông Sư, nhưng lần này đi chỉ sợ là lành ít dữ nhiều, bây giờ cậu ta vẫn không có bất kì tin tức gì, liệu cậu ta có xảy ra chuyện gì không?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play