Trần Gia Bảo không nhúc nhích, mắt điếc tai ngơ không thèm để ý cô ta.
Tần Thi Vân tức giận, cô ta đang chuẩn bị ra lệnh cho bọn đàn em đánh Trần Gia Bảo một trận thì Tần Ly Nguyệt lắc đầu ra lệnh cho cô ta:
“Thiên Tâm Quả quan trọng hơn, nhiều chuyện không bằng bớt đi một
chuyện.”
Tần Thi Vân khó chịu nói: “Vậy thì thôi, nào, ba người các ngươi mau đi hái Thiên Tâm Quả mang về đây.”
3 người mặc áo đen nhận lệnh. Họ cởi áo khoác xuống, lần lượt nhảy xuống hồ nước, bơi về phía hòn đảo ở giữa hồ.
Triệu Đình Nhiên kinh ngạc, vội vàng chạy đến trước mặt Trần Gia Bảo
nói: “Này, mày còn đứng đó nhìn bọn họ cướp đoạt Thiên Tâm Quả sao? Lúc
trước mày đã nói, nếu tao mang mày đến đây và ở đây có Thiên Tâm Quả thì giải khai tử huyệt cho tao sao? Nếu mày không cướp được Thiên Tâm Quả
thì đó cũng không phải là lỗi của tao đâu đấy.”
Trần Gia Bảo khinh bỉ liếc anh ta, sau đó ánh mắt nhìn về phía ba người đang vơi trong hồ nước, ánh mắt lộ ra vẻ suy tư.
Thấy ba người kia càng ngày càng gần hòn đảo thì gương mặt hai chị em nhà họ Tần càng lúc càng cười tươi.
Đột nhiên một việc kỳ lạ xảy ra!
Phía dưới hồ nước phảng phất như có một vật gì đó,. Trên mặt nước
xuất hiện có cái vòng xoáy lớn kèm theo tiếng nước chảy xiết. Ba người
đang bơi trong hồ nước hoảng sợ, bị cuống vào trung tâm của xoáy nước.
“Chị, đây là tình huống gì vậy?” Gương mặt của hai chị em nhà họ Tần biến đổi.
Ngay sau đó đám người chỉ nghe một tiếng ầm ầm trong hồ nước. Sóng
bắt đầu trở lên mãnh liệt. Một cái đầu rắn cực lớn từ trong hồ nước nhô
lên, nó mở ra cái miệng như cái chậu máu, trực tiếp nuốt ba tên đang bơi ở trong hồ vào trong bụng, tàn nhẫn và nhanh gọn như vậy!
Sau đó đầu con mãng xà quay sang nhìn đám người trên bờ.
Con mãng xà này to hơn thùng nước, nó mới chỉ lộ người người trên mặt nước liền đã dài gần 10 mét, toàn thân nó bao phủ trong lân phiến màu
xanh biếc. Đôi mắt hung ác nhìn chằm chằm đám người ở trên bờ. Cái lưỡi
rắn của nó không ngừng phun ra nuốt vào. Nó không ngừng phát ra những âm thanh “Rin Rít” tựa như lúc nào cũng có thể nhào vào đám người trên bờ
vậy.
Con mãng xà to như vậy quả thực rất khó gặp ở trên đời.
“Trời ạ, tại sao lại có con mãng xà lớn như vậy…..” Trong lòng Tần Vũ Hình tràn đầy rung động.
Tần Thi Vân bỗng nhiên đưa tay chỉ về phía đầu của con rắng: “Mau nhìn kìa chị, có một người đang đứng ở trên đầu con rắn.”
Đấm người giật mình, vội vàng nhìn lại, quả nhiên ở trên cái đầu cực lớn của có rắn có một người đàn ông đang đứng.
Người đàn ông kia mặc quần áo màu xanh, phảng phất như hòa làm một
thể với con rắn, nếu không nhìn kỹ thì căn bản nhìn không ra được.
Chẳng lẽ người đàn ông thần bí này ở cùng một chỗ với con mãng xà này trong hồ nước? Đây có phải là người không vậy?
Trong hồ nước có con rắn to, trên đầu rắn có một tên quái nhân, bầu không khí có chút quỷ dị, kinh khủng!
Trong lòng mọi người sinh ra một nỗi sợ hãi, nhao nhao lùi lại phía
sau. Triệu Đình Nhiên càng là bị dọa sợ, lùi về phía sau cùng, dự định
là tình huống không ổn liền lập tức chuồn đi.
Trần Gia Bảo khẽ nhíu mày, anh đã sớm phát hiện ra được sự nguy hiểm
trong hồ nước, nhưng mà nghĩ thế nào cũng không ra ở đây còn có người.
Anh cảm nhận được một cỗ khí tức cường giả phát ra từ trên thân thể
người này nhưng không yếu hơn so với Đồ Nham Bách. Anh ta cũng là cường
giả đỉnh phong “Thông U hậu kỳ”
Người đàn ông áo xanh đứng ở trên đầu rắn, hai tay anh ta chắp sau
lưng, thằng sắc kiêu ngào, ở trên cao nhìn xuống đám người, lạnh lùng
nói: “Tôi gọi là Xà Minh, các người là ai? Vì sao lại tự tiện xông vào
chỗ tu luyện của tôi?”
Tần Ly Nguyệt hít sâu một hơi, cô ta cố nén nội tâm chấn kinh và sợ
hãi, lớn tiếng nói: “Tiền bối, chúng tôi là người của nhà học Tần, chúng tôi đến đây vì Thiên Tâm Quả, chúng tôi không biết đây là nơi tu luyện
của ngài, chúng tôi đã quấy rầy ngài tu luyện, xin hãy tha lỗi cho chúng tôi.”
Mà một bên kia, Tần Thi Vân lặng lẽ ra hiệu, để cho đám người giơ cao súng lên, chuẩn bị nhắm vào con rắn và Xà Minh, chỉ cần đối phương có
hành động kỳ quái liền toàn lực tập kích!
“Đến đây vì Thiên Tâm Quả? Các người không biết Thiên Tâm Quả là của
tôi?” Thần sắc Xà Minh trầm xuống, trong mắt hiện lên một cỗ lửa giận.
Mấy năm trước đây anh ta đi tới động Bắc Giao này, lúc đó Thiên Tầm
Quả còn chưa thành thục, không thể đem dược hiệu phát huy đến mức cao
nhất, thế là anh ta liền bất đắc dĩ ở tại nơi này. Anh ta còn dùng đến
Quy Tức Thuật cùng xà nô tu luyện ở dưới hồ nước này. Một bên chờ Thiên
Tâm Quả thành thục, đến lúc đó ăn Thiên Tâm Quả vào thì anh ta có thể
đột phá đến cảnh giới “Tông Sư”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT