Trần Gia Bảo thầm nghĩ trong lòng. Khi nhìn thấy Phách Không Trưởng của Vũ Vô Song đang chèn ép mình, anh lập tức vươn tay thu nạp chuyển hóa nội công từ Phách Không Trưởng, đồng thời cơ thể lóe lên. Anh không lùi mà tiến lên phía trước, phóng ba cây quỷ châm lên không trung.

Vũ Cửu Bảo nở nụ cười lạnh lùng, “A Tịch Quỷ Phong Châm” là bài học thất truyền của Quỷ Y Môn, không những quỷ châm đi vào trong cơ thể có thể bịt kinh mạch mà thậm chí ngay cả bề mặt quỷ châm cũng có một lớp độc rất mạnh, cho dù da thịt chạm lên nó cũng lập tức trúng độc. Mặc dù bị trúng độc sẽ không mất mạng, nhưng nó có thể khiến người ta mất đi khả năng hoạt động, có thể nói vô cùng độc ác tàn nhẫn.

“Trần Gia Bảo mà cũng dám tiếp xúc thẳng với mũi nhọn A Tị Quỷ Phong Châm sao? Đúng là tự tìm lấy cái chết!”

Trong đôi mắt Vũ Cửu Bảo lóe lên ánh nhìn khinh thường.

Chỉ thấy trong nháy mắt Trần Gia Bảo đã lao đến trước mặt “A Tị Quỷ Phong Châm”. Thấy anh sắt bị trúng độc châm, hai cô gái Hồng Yến Nhi và Khương Ngọc không kìm được mà kêu lên.

Trong giây phút ngàn cân treo sợi tóc, Trần Gia Bảo đột nhiên đưa tay lên và kẹp chặt lấy ba cây quỷ châm ở giữa không trung.

Đôi mắt Vũ Cửu Bảo càng lóe lên vẻ khinh thường hơn, nếu như không có điều gì ngoài ý muốn xảy ra thì Trần Gia Bảo sẽ lập tức bị trúng độc mà ngã xuống đất, để mặc cho đám người bọn họ ức hiếp.

Toàn bộ ánh mắt đều dõi theo, Trần Gia Bảo kẹp ba cây quỷ châm ở nơi tay, không có chút do dự, đột nhiên chuyển hướng, phóng đến chỗ bị thương trên vai của Vũ Văn Uyên, tốc độ rất nhanh, ở đâu có chút dấu vết trúng độc?

Ba cây quỷ châm, ở trên tay của Trần Gia Bảo có một tia sáng xanh mờ, giống như lưỡi dao đoạt mệnh của tử thần.

Vũ Cửu Bảo sắc mặt nhất thời có sự biến đổi lớn, khó có thể tin nói: “Ba cây châm quỷ này, chính là tôi nghiêm ngặt dựa theo ghi chép của Quỷ Môn thập tam châm, trải qua trăm cay nghìn đắng tìm được một chỗ nuôi dưỡng xác chết, đem thi thể của bé gái chôn ở nơi nuôi dưỡng xác chết suốt mười năm, làm cho nơi này sau khi hấp thụ âm khí, mới đem đào ra, dùng xương cốt của bé gái mà luyện thành.



Tổng cộng mới luyện chế được sáu cây A tị quỷ phong châm, có thể ám sát đến cực điểm, trừ khi là lấy được thuốc giải bí truyền của tôi, nếu không cho dù là ai, một khi đã dính A tị quỷ phong châm, tuyệt đối sẽ bị sát khí gây thương tích, càng đừng nói tới bề ngoài của quỷ châm, còn bôi thêm một loại độc dược, Trần Gia Bảo làm sao có thể một chút cũng không có chuyện gì được?”

Bên kia, Vũ Văn Uyên vẻ mặt kinh hãi, Trần Gia Bảo không sợ A tị quỷ phong châm, cũng không có nghĩa anh ta Vũ Văn Uyên không sợ, cho dù Trần Gia Bảo không thi triển thủ pháp cấm mạch của A tị quỷ phong châm, nhưng mà chỉ riêng sát khí ẩn chưa trên A tị quỷ phong châm, cũng đủ có thể làm anh ta kiêng dè vạn phần.

Anh ta đầu vai bị thương, lại vừa đỡ ba đạo kiếm khí mạnh mẽ của Trần Gia Bảo, đang ở lúc mất sức nhất, lại đối diện với A tị quỷ phong châm mạnh mẽ tiến tới trong tay của Trần Gia Bảo, anh ta thần sắc kinh hãi, vội vàng xoay người muốn chạy trốn.

Một tia sáng sắc bén lóe lên trong mắt của Trần Gia Bảo, chân đạp cửu cung bát quái bước, thân ảnh đột nhiên mờ hồ bất định, tốc độ lại nhanh thêm ba phần, hướng Vũ Văn Uyên đuổi theo.

“Trần Gia Bảo, dừng tay!” Tên miền mới của bên mình là Truyen3.one. Cả nhà truy cập vào đọc để ủng hộ chúng mình có động lực ra chương mới nhé!

Vũ Vô Song hét to một tiếng, hướng Trần Gia Bảo truy kích, đồng thời Vũ Cửu Bảo sau khi thoát khỏi kiếm khí của Trần Gia Bảo, hướng Trần Gia Bảo tiến công đến.

Trần Gia Bảo hơi hơi nhíu mày, đột nhiên hét to một tiếng: “Nhìn quỷ châm đây!”

Dứt lời tay anh khẽ nhích, ai cây ngân châm khác biệt hướng Vũ Vô Song và Vũ Trầm Minh bay đến, tốc độ rất nhanh, trong nháy mắt đã bay đến.

Vũ Vô Song và Vũ Trầm Minh hai người trong vô thức tưởng đó là A tị quỷ phong châm, đều hoảng sợ, vội vàng hướng pía bên tránh né, đợi kim châm bay qua trước mắt, mới nhìn rõ là hai cây kim châm bình thường, tức giận đến nổi trận lôi đình.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play