Ngoài ra, mỗi mạch trong Vũ Gia Tứ Mạch sẽ được quyền giới thiệu một đệ tử trở thành tuyển thủ hạt giống, và bốn vị tuyển thủ hạt giống này sẽ trực tiếp tham dự trận đấu chính thức. ”

Lời vừa nói ra, những người tham gia đến từ những gia đình Đông y bình thường liền náo động, hơn ba trăm người bọn họ cạnh tranh lẫn nhau, bị đào thải hết hai trăm chín mươi người mới có thể tiến vào trận đấu cuối cùng, vậy mà bốn người của nhà họ Vũ lại có thể trực tiếp tham dự, như này không phải quá ngang ngược hay sao?

Hồng Yến Nhi khó chịu nói: “Chúng ta phải vất vả khổ cực, đánh bại hầu hết mọi người mới đủ điều kiện tham gia thi đấu chính thức, vậy dựa vào đâu bốn người nhà họ Vũ có thể không cần làm gì mà vẫn được trực tiếp tham dự trận đấu cuối cùng? Không công bằng chút nào, Khương Ngọc, cô nói đúng không?”

“Quả thực không công bằng, nhà họ Vũ quá ngang ngược.” Khương Ngọc cau mày, trong lòng cảm thấy không vui, vô thức nhìn về phía Trần Gia Bảo, chỉ thấy vẻ mặt anh vô cùng bình tĩnh, gần như là thờ ơ.

Khương Ngọc sửng sốt, tò mò hỏi: “Sao anh có thể lạnh nhạt với sự không công bằng rõ ràng như vậy? Chẳng lẽ ngay từ đầu anh đã không muốn đoạt chức quán quân, thế nên dù quy tắc cuộc thi có công bằng hay không cũng không quan trọng?”

“Không.” Trần Gia Bảo nghiền ngẫm nói: “Dưới quy tắc do nhà họ Vũ sắp đặt, đánh bại người nhà họ, sau đó chà đạp lên chính những thứ quy tắc đó, mọi người không cảm thấy như vậy mới thực sự là vả mặt sao?”

Hồng Yến Nhi lập tức vỗ tay cổ vũ: “Vẫn là Gia Bảo có khí phách, tôi chờ ngày cậu đoạt chức quán quân, hung hăng vả vào mặt nhà họ Vũ!”

Khương Ngọc lắc đầu, trong giải thi đấu Đông y này, nhà họ Vũ đã chiếm hết thiên thời, địa lợi, nhân hòa, làm sao có thể để người ngoài đoạt chức vô địch? Trần Gia Bảo quá ngây thơ rồi.

Trên bục hội nghị, Vũ Thanh Ninh khẽ cau đôi mày thanh tú, trong lòng có chút bực bội.

Trước đó chính miệng cô ta đã nói với Trần Gia Bảo rằng mình sẽ giám sát trận đấu này để đảm bảo sự công bằng và chính trực, thế nhưng trận đấu còn chưa bắt đầu, nhà họ Vũ đã trực tiếp đưa thẳng bốn tuyển thủ hạt giống vào vòng trong, đây chẳng phải là vả mặt cô ta hay sao?

Vũ Thanh Ninh lập tức đứng bật dậy đầy phẫn nộ, làm Vũ Hoàng Việt bên cạnh sửng sốt, vội vàng nói: “Chị, chị định làm gì?”



“Quy tắc này không công bằng. Chị đi tìm chú Hai, yêu cầu chú ấy sửa đổi quy tắc để đảm bảo tính công bằng của giải đấu!” Vũ Thanh Ninh nói rồi liền định lao đi tìm Vũ Chính Phi.

Vũ Hoàng Việt nhanh chóng kéo Vũ Thanh Ninh lại và bảo cô ta ngồi xuống một lần nữa, sau đó hỏi ngược lại: “Chị, chị cảm thấy quy tắc này không công bằng sao?”

“Đương nhiên là không công bằng!”

“Vậy thì có thể chị đã nhầm rồi. Mặc dù những quy tắc này không công bằng, nhưng đối với những người chơi tới từ các gia đình bình dân mà nói, thứ quy tắc này lại là có lợi nhất cho họ.” Vũ Hoàng Việt nói một cách đầy ẩn ý.

Vũ Thanh Ninh cau mày hỏi: “Ý em là sao?”

Vũ Hoàng Việt cười thần bí: “Chị nghe thử là biết.”

Trước bục, ông lão mặc đồ Đường phớt lờ những tiếng sôi trào của đám đông, mỉm cười cầm micro lên tiếp tục nói: “Các vị, nếu mọi người cảm thấy không công bằng, vậy nhà họ Vũ chúng tôi cũng có thể tạm thời thay đổi luật thi đấu, để bốn tuyển thủ hạt giống cùng tham dự thi giải đề. Đồng thời, tính cả bốn tuyển thủ hạt giống, cuối cùng chỉ có tối đa mười người được phép tiến vào trận đấu chính thức. Cũng có nghĩa, bốn tuyển thủ hạt giống của chúng tôi sẽ thay thế bốn người trong số các bạn.”

Bây giờ, nếu ai vẫn kiên trì để bốn tuyển thủ hạt giống ra sân thì hãy giơ tay, nếu số người đồng ý vượt quá một phần ba, chúng tôi sẽ lập tức thay đổi luật chơi để đáp ứng nguyện vọng của các bạn.”

Mọi người trong quảng trường lập tức đưa mắt nhìn nhau.

Theo kết quả các giải thi đấu Đông y trước đây, học trò của nhà họ Vũ về cơ bản luôn độc chiếm mười thứ hạng đầu. Nếu phải cạnh tranh cùng họ, độ khó không thể nghi ngờ sẽ tăng cao, huống chi là đối mặt với các tuyển thủ hạt giống được nhà họ Vũ đặc biệt tuyển chọn?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play