Cha con Văn Trung Vạn cũng thay đổi sắc mặt, liên tục nháy mắt với Trần Gia Bảo, ám chỉ Trần Gia Bảo không thể làm việc quá xúc động.

Trần Gia Bảo lại nhắm mắt làm ngơ, kéo Văn Linh Lan đến phía sau mình, tiếp theo nhìn về phía Đoan Mộc Vĩ Anh, khóe miệng khẽ cười, nói: “Ông cho rằng tôi là một người danh không xứng với thực, nguyên nhân kỳ thật rất đơn giản.”

“Ồ, phải vậy không? Vậy cậu nói xem, rốt cuộc đó là nguyên nhân gì.” Đoan Mộc Vĩ Anh khinh miệt cười, Trần Gia Bảo lại dám đến khiêu khích ông ta, thật sự đúng là sống không biết kiên nhẫn mà.

“Ông cảm thấy tôi không giống một thần y, nguyên nhân không phải là bởi vì tuổi của tôi còn trẻ, cũng không phải là bởi vì nghe thấy ông cụ Văn quen biết người không rõ.” Trần Gia Bảo đứng chắp tay, khóe miệng dần dần hiện lên ý khinh miệt: “Đó chỉ là bởi vì ông không hiểu được sự rộng lớn và sâu sắc của y học Việt Nam, không biết thiên tài chân chính là cái gì, càng không biết chiều sâu và chiều rộng của thế giới này đã vượt xa nhận thức của ông.

Nói cách khác, ông, Đoan Mộc Vĩ Anh, cùng với gia tộc Đoan Mộc các người, chẳng qua chỉ là kiến thức thiển cận như ếch ngồi đáy giếng, không biết trời đất rộng lớn mà thôi.”

Lời này vừa nói ra, cả phòng khách yên tĩnh không một tiếng động, tất cả đều bị Trần Gia Bảo dọa sợ!

Bạch Văn và Đồng Nhiên Bình lộ ra vẻ khiếp sợ, bọn họ không nghe nhầm chứ, Trần Gia Bảo lại có thể nói Đoan Mộc Vĩ Anh kiến thức thiển cận, Anh ta… Anh ta cũng thật sự là gan lớn, chẳng lẽ anh ta không sợ Đoan Mộc Vĩ Anh sẽ trực tiếp giết chết anh ta hay sao?

Cha con Văn Trung Vạn sắc mặt đại biến, mồ hôi lạnh từ trên trán chảy xuống, những lời này của Trần Gia Bảo, không thể nghi ngờ đã đắc tội với Đoan Mộc Vĩ Anh, lúc này Đoan Mộc Vĩ Anh không chỉ sẽ ra tay đối phó với Trần Gia Bảo, nói không chừng ngay cả nhà họ Văn cũng sẽ bị Trần Gia Bảo liên lụy.



Quả nhiên, Đoan Mộc Vĩ Anh sắc mặt càng thêm u ám, cười lạnh nói: “Cậu nói tôi ánh mắt thiển cận? Người trẻ tuổi bây giờ thật đúng là thích nói khoác mà không biết ngượng, cậu có biết người có ánh mắt thiển cận là tôi đây, có thể dễ dàng bóp chết cậu không, cậu cảm thấy cậu đắc tội với tôi, đem chính mình đặt ở nơi sống chết hung hiểm, có chân chính được coi là ánh mắt thiển cận hay không?”

“Bố, đối phó với loại kiến hôi như Trần Gia Bảo, không cần đến người phải ra tay, ngay cả con cũng có thể dễ dàng nghiền chết anh ta!” Đoan Mộc Hiên vẻ mặt khinh thường cười nói.

Anh ta không chỉ là uy hiếp Trần Gia Bảo, hơn nữa còn có ý đồ giết chết Trần Gia Bảo, lần đầu tiên anh ta gặp được Văn Linh Lan, đã nảy sinh hứng thú với Văn Linh Lan, nhưng sau khi nhìn thấy Văn Linh Lan cùng Trần Gia Bảo nói chuyện với nhau, rõ ràng nhận ra được Văn Linh Lan đối với Trần Gia Bảo có thiện cảm, cho nên, anh ta thật sự không ngại nhân cơ hội này giết chết tên Trần Gia Bảo chướng mắt này.

Bạch Văn trước mắt đột nhiên sáng ngời, đây chính là cơ hội hiếm có để có thể lộ mặt trước mặt gia chủ nhà Đoan Mộc, anh ta lập tức lạnh lùng nói: “Hay cho tên Trần Gia Bảo anh, gia chủ nhà Đoan Mộc chính là một đại nhân vật như người trên trời. Anh lại dám ở trước mặt gia chủ nhà Đoan Mộc kiêu ngạo càn rỡ như vậy, thật đúng là sống mà không có chút kiên nhẫn, lập tức quỳ xuống dập đầu trước mặt gia chủ nhà Đoan Mộc, nói không chừng gia chủ nhà Đoan Mộc còn có thể tha cho cái mạng chó của anh, nếu không mạng nhỏ của anh hôm nay xem ra khó bảo toàn được.”

Đồng Nhiên Bình cũng lập tức phản ứng lại, mẹ kiếp, đây chính là cơ hội khó có được để thể hiện, vẫn là anh Văn thông minh!

Anh ta vỗ đùi, cao giọng khiển trách: “Trần Gia Bảo đúng là gan chó thật to, một con kiến hôi như anh, vậy mà cũng dám chê cười gia chủ nhà Đoan Mộc , thật sự là không biết trời cao đất dày, không cần gia chủ nhà Đoan Mộc cùng cậu chủ Hiên ra tay, ngay cả Đồng Nhiên Bình tôi cũng có thể dễ dàng đánh chết anh, anh chính là đồ con rệp!”

Sắc mặt Văn Trung Vạn càng thêm khó coi, biết Trần Gia Bảo đã chọc giận sát tâm của Đoan Mộc Hiên, lập tức cười nói: “Gia chủ Đoan Mộc, cậu chủ Hiên , Trần Gia Bảo dù sao vẫn còn trẻ tuổi, hơn nữa bản lĩnh cũng không nhỏ, khó tránh khỏi có chút kiêu ngạo, các người ngàn vạn lần không nên cùng cậu ta chấp nhặt, hơn nữa tôi dám lấy tính mạng mình ra bảo đảm, y thuật của Trần Gia Bảo thật sự rất cao minh, đối với một nhân tài tốt như vậy, gia chủ Đoan Mộc ngài đáng lẽ nên lôi kéo, vì gia tộc nhà Đoan Mộc mà sử dụng mới đúng.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play