Trong một đám nịnh hót, muốn nói người vui vẻ nhất, chắc chắn là Hề Như Kiên!

Mặc kệ nói như thế nào, trước đây anh ta cũng là cậu hai nhà họ Hề cao cao tại thượng, tuy rằng bây giờ chủ động lựa chọn làm chó cho Trần Gia Bảo, hơn nữa cũng vui vẻ mà làm, nhưng sâu trong lòng, ít nhiều cũng có một loại cảm giác nhục nhã.

Trong nháy mắt, lòng anh ta đạt được một loại thỏa mãn, cảm giác nhục nhã lúc đầu đã biến mất như mây khói.

Bên kia, Ngụy Phong Lăng kinh ngạc không thôi, không ngờ những lão đại như Hoàng Văn Khánh mà cũng phải sợ Trần Gia Bảo đến như thế, nhưng vậy cũng tốt, bọn họ càng sợ Trần Gia Bảo, lúc mua tài sản gia tộc bọn họ, cũng càng thuận lợi hơn.

Đột nhiên, Trần Gia Bảo ho nhẹ một tiếng, đám người Hoàng Văn Khánh lập tức trật tự lại.

“Tôi tham gia bữa tiệc này, không phải vì nghe mấy người nịnh hót.” Trần Gia Bảo nhìn quanh một vòng, nói: “Trần Gia Bảo tôi cả đời làm việc luôn có ơn báo ơn, có thù báo thù, mấy người cử ra nhiều tinh anh như vậy để vây giết tôi, khoản nợ này, chúng ta phải thật tốt mà tính toán.”

Sắc mặt đám người Hoàng Văn Khánh biến đổi, biết lời nói tiếp theo của Trần Gia Bảo sẽ quyết định tính mạng của người thân bọn họ, trong lúc nhất thời, lòng mỗi người đều thấp thỏm bất an.

Nhất là Hoàng Văn Khánh, trong lòng càng lo lắng không thôi, cái gọi là bắn súng bắn con chim đầu đàn, nhà họ Hoàng là gia tộc lớn nhất của tỉnh Phú Thọ. Hơn nữa tại trận đánh ở Núi Văn Hổ, nhà họ Hoàng đã mời ra huyền thoại trong giới tinh anh là Cung Chính Thiên xuống núi, đây cũng là mối đe dọa lớn nhất của Trần Gia Bảo, cho nên, nhà họ Hoàng rất có thể bị Trần Gia Bảo xách ra giết đầu noi gương!

Cũng vì lí do này, Hoàng Văn Khánh mới ra mặt kết hợp với nhà họ Hề và nhà họ Cao cùng nhau tổ chức bữa tiệc, chính là để cho Trần Gia Bảo thấy, những gia tộc này vẫn đang kết hợp với nhau, khiến Trần Gia Bảo không dám làm gì quá đáng.

Nghĩ đến đây, Hoàng Văn Khánh yên tâm hơn một chút.



Ở phía bên kia, bố của Thượng Tiếu Vi, Thượng Quang Bình, trong lòng nảy sinh chấn động, ông ta biết không bao lâu nữa, tương lai mới của tỉnh Phú Thọ được sẽ hình thành, mà ông ta sẽ được chứng kiến khoảnh khắc lịch sử ấy!

Ông ta lập tức mở to hai mắt, lỗ tai cũng dựng lên, sợ bỏ lỡ câu gì.

Trần Gia Bảo thu hết biểu cảm của mọi người vào mắt, tiếp tục nói: “Cái gọi là giết người đền mạng, có nợ đền tiền, mấy người cho những người giỏi giang trong gia tộc vây giết tôi ở núi Văn Hổ, dựa theo tính cách trước kia của tôi, hẳn là tôi nên giết tất cả mấy người báo thù mới đúng.”

Đám người Hoàng Văn Khánh tuy biết Trần Gia Bảo sẽ không thật sự giết bọn họ, nhưng bọn họ vẫn rất khẩn trương, đặc biệt là khi nghe Trần Gia Bảo sẽ ăn miếng trả miếng, không khỏi sợ hãi!

Lúc này, chỉ nghe Trần Gia Bảo tiếp tục nói: “Thế nhưng, ở Núi Văn Hổ đánh một trận, cuối cùng các anh cũng thất bại, lại còn không giết chết tôi, ngược lại để cho tôi giết hết những cường giả trong gia tộc các anh, làm cho trong lòng tôi cũng thấy thoải mái hơn một chút, cho nên tội chết có thể miễn, nhưng tội sống khó trốn.”

Mọi người thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần có thể bảo toàn được mạng nhỏ, thì tất cả còn lại đều dựa vào cuộc giao dịch, cùng lắm, giống như nhà họ Bùi đưa ra 51% cổ phần dâng lên cho Trần Gia Bảo, coi như là của đi thay người.

Hoàng Văn Khánh lập tức hỏi: “anh Trần, không biết anh nói ‘tội sống khó trốn’ có nghĩa là cái gì?”

Trần Gia Bảo không đáp, ngược lại cười nói: “Tôi tới giới thiệu cho các người một chút, cô gái xinh đẹp bên cạnh tôi, tên là Hàn Đông Vy, là tổng giám đốc tập đoàn Gia Vy, về phần cô gái Liễu Thanh Vân bên cạnh, chính là thư ký của chị Vy.”

Chủ tịch Tập đoàn Gia Vy? Hàn Đông Vy?

Không ít người ở đây đã nghe nói qua tên của Hàn Đông Vy, biết Hàn Đông Vy là cô gái nổi tiếng trong giới kinh doanh tỉnh Hoà Bình, mà tập đoàn Gia Vy cũng là doanh nghiệp dược phẩm mới nổi tiếng gần đây, có thể nói là tiền đồ vô cùng rộng mở, chỉ là bọn họ không rõ ràng, Trần Gia Bảo đưa Hàn Đông Vy đến bữa tiệc, đến tột cùng là dụng ý gì?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play