Thượng Tiếu Vi chưa bao giờ đối mặt với cảnh tượng như vậy, cuối cùng cũng lên tiếng nói: “Các anh… Các anh đều là nhân vật lớn của tỉnh Phú Thọ, tôi… Một cô gái như tôi dường như không phù hợp để đi … Đi đến phòng khách quý, người bọn họ mời cũng không phải tôi…”

Hề Như Kiên lập tức khom người cười nói: “Cô Thượng, cô là người phụ nữ của anh Trần, đừng nói chỉ là phòng khách quý, cho dù là khắp tỉnh Phú Thọ này, cô muốn đi đâu thì đi, làm sao có chỗ nào mà cô lại không thích hợp đi đây? Huống chi, chúng tôi ở trước mặt cô thì được tính là nhân vật lớn gì, cho dù đi đến phòng khách quý, chúng tôi còn phải ngồi phía sau cô.”

Đám người Hoàng Văn Khánh cũng phụ họa.

Trần Gia Bảo cười nói: “Cô cũng nghe thấy rồi, đi theo tôi đi, nếu như trong phòng khách quý không có nữ chính, sợ là không được thoải mái cho lắm.”

Thượng Tiếu Vi chỉ cảm thấy choáng váng, đi theo Trần Gia Bảo về phía trước.

Cao Chí Kiệt lập tức gọi người tới, bảo bọn họ đưa Cao Triết đến bệnh viện, mà chính anh ta thì lập tức đuổi theo Trần Gia Bảo.

Rất nhanh, tại chỗ chỉ còn lại Nhậm Mộng Vũ lẻ loi một mình.

Cô ta chỉ thấy Trần Gia Bảo và Thượng Tiếu Vi đi qua, hai bên mọi người đều cúi đầu hô to: “anh Trần, cô Thượng.”

Tiếng kêu liên tục không dứt, âm vang chấn động cả toà nhà, đúng như Trần Gia Bảo nói, Thượng Tiếu Vi trở thành người phụ nữ xứng đáng trong bữa tiệc này, hưởng thụ ánh mắt ngưỡng mộ, tôn kính của mọi người, có thể nói là vô cùng cao quý!

Nhậm Mộng Vũ nhẹ nhàng nắm chặt bàn tay, hiện tại trong lòng cô ta thật sự có chút ghen tị với Thượng Tiếu Vi.

Rõ ràng Nhậm Mộng Vũ so với Thượng Tiếu Vi xinh đẹp hơn vài phần, hơn nữa địa vị nhà họ Cao cũng bị ép xuống, nhưng hiện tại, người thu hút mọi ánh mắt và hoan hô của mọi người, lại là Thượng Tiếu Vi.



Mặc dù Nhậm Mộng Vũ và Thượng Tiếu Vi là bạn tốt, nhưng bản tính đố kỵ của phụ nữ, vẫn làm cho trong lòng cô ta có chút không thoải mái.

Cho dù cô ta không cam lòng cũng vô dụng, ai bảo trong quán bar cô ta cũng không nhìn Trần Gia Bảo một cái, hơn nữa người triển khai thế chủ động lại là Thượng Tiếu Vi chứ không phải cô ta?

“Khó trách Trần Gia Bảo hoàn toàn không để Cao Triết vào mắt, cũng khó trách anh có cơ sở để nói ra những lời hào hùng để bảo vệ nhà họ Nhậm như vậy, thì ra anh thật sự là anh Trần cao quý, buồn cười là lúc trước cô ta còn âm thầm chếnhạo ánh mắt của Tiếu Vi, cảm thấy cô ta đã chọn một thứ rác rưởi, kết quả Tiếu Vi mới là người có mắt nhìn người nhất, nhìn một cái nhìn đã lấy được người có số phận không bình thường, đến cuối cùng Nhậm Mộng Vũ cũng chỉ có thể nhìn người khác hạnh phúc.

Nhậm Mộng Vũ cười khổ không thôi, tiếp theo cô ta nhớ raTrần Gia Bảo từng nói qua, anh cũng để ý vào hai chữ “bạn tốt”, có thể bảo đảm cuộc sống sau này cho nhà họ Nhậm, còn có thể để nhà họ Nhậm sống an ổn, nếu Trần Gia Bảo chính là anh Trần, đến gặp nhà họ Nhậm nhất định anh sẽ bảo vệ.

Cuối cùng, người mà cô ta vẫn khinh thường, nháy mắt đã biến đổi, trở thành người mà cô ta chỉ có thể ngước nhìn, hơn nữa còn phải dựa vào sự rộng lượng của anh thì nhà họ Nhậm mới có thể an toàn.

Trong lúc nhất thời, lòng Nhậm Mộng Vũ cảm thấy vừa cảm kích vừa xấu hổ!

Bên kia, Cao Triết vừa bị người ta nâng lên cáng, còn chưa kịp ra khỏi sảnh lớn, đã bị tiếng hoan hô “anh Trần” và “cô Thượng ” đánh thức.

Anh ta vừa mở mắt ra, đã nhìn thấy Trần Gia Bảo ở trong sảnh lớn được mọi người đón chào, trong lòng không khỏi khiếp sợ, đột nhiên nhớ ra, Trần Gia Bảo vì cho Thượng Tiếu Vi mặt mũi mà có thể bảo vệ nhà họ Nhậm, nếu mình cũng có thể thấp giọng nói chuyện với anh, chẳng phải ngay cả nhà họ Cao cũng có thể được bảo vệ sao?

Hiện tại ra nông nỗi này, anh ta muốn chết cũng không chết được, lúc trước còn nhiều lần đi khiêu khích anh Trần, chẳng những bị đánh hỏng một chân, nói không chừng ngay cả nhà họ Cao cũng sẽ bởi vì anh ta mà bị tiêu diệt!

Nghĩ đến điểm đáng sợ ấy, Cao Triết cảm thấy cực kỳ lo lắng, trước mắt tối đen, sau đó lại ngất xỉu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play