Trần Gia Bảo khẽ cau mày, nói: “Điểm thu hút nhất của người phụ nữ không phải là vẻ ngoài xinh đẹp, cũng không phải trang sức lộng lẫy và phụ kiện xa xỉ, mà đó là sự tao nhã và khí chất từ trong tâm hồn. Một người cứ mở miệng là nói lời bậy bạ, cố ý xúc phạm nhân cách và danh tiếng của người khác như cô, cho dù trên người có đeo đầy trang sức thì vẫn không thể che giấu được sự xấu xí bên trong con người cô.”

Ngay khi nhận xét này được đưa ra, mọi người xung quanh đều trầm trồ khen ngợi.

Công chúng vốn luôn đồng cảm với kẻ yếu, thấy vợ chồng Tào Tuyết Nhi cậy thế bắt nạt người khác khác, bọn họ đã sớm bất mãn, chỉ vì sợ mối quan hệ giữa hai vợ chồng Tào Tuyết Nhi và nhà họ Ngụy nên mới không dám đứng ra mà thôi.

Trong mắt Đường Thiên tràn đầy vẻ ngưỡng mộ, thảo nào anh có thể chinh phục được một người phụ nữ mạnh mẽ như Hàn Đông Vy, đúng là một người tài giỏi!

Lục Bảo Ngọc cười nhạt, lộ ra vẻ trìu mến.

Tào Tuyết Nhi tức đến nỗi đỏ bừng mặt, cô ta chỉ thẳng vào Trần Gia Bảo mắng: “Được lắm, dám nói tôi xấu xí, có phải anh chán sống rồi không?”

Trần Gia Bảo thản nhiên đáp lại: “Một người phụ nữ có tố chất thấp và không có vẻ đẹp bên trong đương nhiên là xấu xí rồi. Nói cách khác, hành động kiêu căng hống hách tỏ vẻ quyền quý của cô khiến tôi hoàn toàn không để ý đến vẻ ngoài của cô, sau khi tiếp xúc lại càng thấy khó chịu.”

Tào Tuyết Nhi biến sắc tức đến nỗi lồng ngực không ngừng phập phồng, nói không nên lời.

Đường Thiên cảm thấy hả giận, trong lòng dễ chịu hơn rất nhiều.



Đột nhiên, Quách Thành Công bước tới, cười lạnh nói: “Này người anh em, là đàn ông mà đi bắt nạt phụ nữ thì ra thể thống gì? Có bản lĩnh thì đấu với tôi đây này!”

Lục Bảo Ngọc lắc đầu cười, dám chủ động đề xuất “đấu” với Trần Gia Bảo, đúng là tự tìm cái chết mà.

Trần Gia Bảo quan sát Quách Thành Công, đột nhiên nói: “Anh quen người nhà họ Ngụy sao?” “Đúng vậy!” Quách Thành Công ưỡn ngực hất hàm, kiêu ngạo nói: “Nếu như thức thời thì hãy lập tức xin lỗi tôi, nói không chừng tôi sẽ tha cho cậu một lần, nếu không sau này cậu sẽ không sống yên ổn được ở thành phố Thái Bình này đâu!”

Đường Thiên lo lắng, mặc dù cho tới bây giờ cô vẫn không biết tên của Trần Gia Bảo, nhưng cô biết chắc chắn Trần Gia Bảo phải có thân phận không tầm thường, nếu không sẽ không thể chinh phục được Hàn Đông Vy. Nhưng dù sao thì nhà họ Ngụy cũng là dòng họ lớn mạnh nhất ở thành phố Thái Bình. Trần Gia Bảo có giỏi thế nào cũng không phải là đối thủ của nhà họ Ngụy, ngộ nhỡ người nhà họ Ngụy thực sự đến đây, nói không chừng sẽ làm liên lụy đến Trần Gia Bảo.

Lục Bảo Ngọc lắc đầu cười, Ngụy Phong Lăng của nhà họ Ngụy kết nghĩa anh em với Trần Gia Bảo, cô chủ của nhà họ Ngụy, Ngụy Nhã Huyên lại có tình cảm sâu đậm với Trần Gia Bảo. Có thể nói, cả nhà họ Ngụy rất tôn trọng Trần Gia Bảo, anh nói gì cũng làm theo, hiện tại Quách Thành Công ỷ vào quan hệ với nhà họ Ngụy, đến đe dọa Trần Gia Bảo, đúng là chuyện nực cười.

Quả nhiên, ánh mắt Trần Gia Bảo lóe lên một tia xem thường rồi rất nhanh đã biến mất, nói: “Anh không nghĩ rằng người nhà họ Ngụy sẽ ngồi đó thờ ơ nhìn anh đến hủy hoại thanh danh của bọn họ đó chứ?”

“Ý của anh là gì?”’ Quách Thành Công khó hiểu cau mày.

Trần Gia Bảo cười nói: “Có những chuyện nhìn thì rất dễ giải quyết nhưng đến khi vào làm rồi mới biết khó, anh ỷ vào danh tiếng của nhà họ Ngụy mà ở bên ngoài làm xằng làm bậy. Có thể người khác vì muốn giữ thể diện cho nhà họ Ngụy mà không dám tính sổ với anh, thế nhưng trên thực tế, nhà họ Ngụy căn bản không ai biết đến những việc anh đã làm, thậm chí Ngụy Phong Lăng còn không biết đến sự tồn tại của anh. Nếu như anh muốn đến nhà họ Ngụy kiếm chuyện, đến lúc nhà họ Ngụy biết được anh đã hủy hoại thanh danh của bọn họ như thế nào, nói không chừng còn quay lại dạy dỗ cho anh một trận, lấy lại danh tiếng cho dòng họ mình.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play