Trần Gia Bảo cười nói: “Em nghĩ gì vậy? Anh chỉ mới gặp Nhậm Mộng Vũ có một lần thôi nhưng bạn thân của cô ấy có quan hệ thân thiết với anh. Hơn nữa nhà họ Nhậm cũng là một trong mười gia tộc đứng đầu. Nếu nhà họ Nhậm quá thảm thì sẽ ảnh hưởng đến mối quan hệ giữa anh và bạn thân cô ấy. Vì vậy anh đang suy nghĩ xem nên ra tay thế nào với nhà họ Nhậm.”

Thượng Tiếu Vi!

Gần như ngay lập tức, hình ảnh của Thượng Tiếu Vi lóe lên trong đầu Bạch Ngọc Thanh.

Toàn tỉnh Phú Thọ không ai không biết bạn thân nhất của Nhậm Mộng Vũ chính là Thượng Tiếu Vi? Thậm chí cả lần này, khi nhà họ Nhâm đến nhà họ Bạch, Thượng Tiếu Vi cũng đi cùng Nhậm Mộng Vũ, làm người ta thấy được sự thân thiết của bọn họ.

Tuy nhiên, Bạch Ngọc Thanh cũng không hỏi nhiều, cô ta lại ngã vào vòng tay của Trần Gia Bảo, nói: “Nhậm Mộng Vũ, em, Bùi Tuệ Lâm và Lưu Vũ Tình được công nhận là những người phụ nữ xinh đẹp nhất tỉnh Phú Thọ. Theo những gì em biết thì nhà Nhậm Mộng Vũ gia giáo nghiêm khắc. Cô ấy tốt bụng nhưng không cổ hủ vì vậ y nên rất có tiếng ở tỉnh Phú Thọ.

Mấy năm trước, cô ấy đi du học, mãi đến năm nay mới về. Em còn nghe nói dù trong hay ngoài nước thì cô ấy cũng chưa có một người bạn trai nào và là một cô gái có lòng tự ái. Nếu thực sự có thể theo đuổi được Nhậm Mộng Vũ, một cô gái như cô ấy đã không có tình cảm thì thôi, một khi đã có tình cảm thì rất dễ sa vào. Thế nào, có muốn em làm bà mối giúp cho không?”

Đôi mắt Bạch Ngọc Thanh đầy ý cười, giọng điệu nửa thật nửa giả, làm người khác khó phân biệt được cô ta đang nói đùa hay nói thật.

Đương nhiên, Trần Gia Bảo sẽ không trả lời, đưa tay ra chậm rãi sờ vào phía dưới váy của Bạch Ngọc Thanh, nhếch mép nói: “Bây giờ anh chỉ muốn em.”

Bạch Ngọc Thanh thở thật chặt, sau đó mềm mại ngã trong ngực của Trần Gia Bảo.



Bên kia, Bạch Hải Hồng dẫn mấy người đi vào căn phòng tìm thấy Hề Tại Tâm vẫn còn hôn mê. Ông ta sai người dội một xô nước lạnh vào mặt Hề Tại Tâm. Sau khi làm anh ta tỉnh lại thì ông ta thiến luôn Hề Tại Tâm. “Răng rắc”. Đáng thương thay cho Hề Tại Tâm vừa mới tỉnh lại đã bị cơn đau mất đi của quý làm ngất thêm một lần nữa.

Vì để tránh việc Hề Tại Tâm chết ở nhà họ Bạch, Bạch Hải Hồng đã cho người cầm máu cho anh ta. Tuy cứu được mạng của hắn nhưng nửa đời còn lại anh ta phải ngồi trên xe lăn, mãi mãi không có biện pháp nhân đạo.

Sáng sớm ngày hôm sau, Bạch Hải Hồng sai người đưa Hề Tại Tâm trở về nhà họ Hề. Hơn nữa ông ta còn kể lại toàn bộ sự việc trước mặt chủ nhà Hề Kim Thanh. Nguyên nhân mọi chuyện đều là do Hề Tại Tâm trêu chọc Bạch Ngọc Thanh trước nên mới bị dạy dỗ một trận.

Ông ta còn nói họ đừng trách ông ta ra tay tàn nhẫn.

Tuy Hề Kim Thanh rất tức giận, mặt mũi nóng bừng, sĩ diện đã ném về nhà luôn rồi. Nhưng ai bảo Hề Tại Tâm gan to bằng trời dám có ý định đồi bại với Bạch Ngọc Thanh ở nhà họ Bạch chứ? Hơn nữa tên nhóc cũng thật ngu ngốc, ra tay hết lần này đến lần khác cũng không thành công, lại còn bị người ta thiến, chuyện này có thể trách được ai?

Ngoài phẫn nộ và xấu hổ, Hề Kim Thanh ít nhiều cũng nuôi kế hoạch báo thù nhà họ Bạch trong tương lai. Nhưng sau khi nghe Hề Tại Tâm nói hai chân anh ta là do Trần Gia Bảo làm gãy, Hề Kim Thanh lập tức hít một hơi lạnh.

Dám cưỡng gian người phụ nữ của Trần Gia Bảo trước mặt anh ta, mẹ nó đây không phải là muốn chết sao? Thậm chí chuyện này còn có thể liên lụy nhà họ Hề bị Trần Gia Bảo dạp nát.

Trong cơn giận dữ và sợ hãi, Hề Kim Thành đã sai người cắt cánh tay trái của Hề Tại Tâm. Ông ta cũng quyết định sẽ một mình đến nhà họ Bạch để nhận lỗi, mong lần này nhà họ Bạch và Trần Gia Bảo có thể tha thứ cho nhà họ Hề.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play