Thượng Tiếu Vi tức giận nói: “Mộng Vũ, Cao Triết rõ ràng thua Gia Bảo, sao lại còn châm chọc khiêu khích người ta như vậy? Thật uổng cho anh ta là một tên đàn ông, thật sự là bụng dạ hẹp hòi.”

“Cao Triết cũng là vì suy nghĩ cho cậu, dù sao nhà cậu…”

Nhậm Mộng Vũ nói đến một nửa, đột nhiên bất đắc dĩ cười cười, biết có khuyên Thượng Tiếu Vi như thế nào cũng vô dụng, đột nhiên, cô ấy giương mắt nhìn về phía trước, chỉ thấy dưới ánh trăng, bên cạnh hồ, có một người đàn ông đang đưa lưng về phía các cô, trong lòng giống như còn ôm một cô gái.

Chỉ là, bóng lưng và quần áo của anh ta sao lại giống Trần Gia Bảo như vậy?

Nhâm Mộng Vũ trong mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ, đợi cô muốn cẩn thận xác nhận, lại phát hiện đôi nam nữ bên cạnh ao lại trong nháy mắt đã không thấy đâu, phảng phất như chưa từng xuất hiện.

Nhâm Mộng Vũ lập tức xoa xoa mắt mình, xác định bên cạnh ao trống rỗng không có một bóng người, chẳng lẽ là ảo giác?

“Mộng Vũ, cậu làm sao vậy, nhìn cái gì mà mất hồn như vậy?”

Thượng Tiếu Vi lúc nãy chỉ lo tức giận, cũng không chú ý tới Trần Gia Bảo.

“Chắc là nhìn lầm thôi, không có gì.”

Nhậm Mộng Vũ lắc đầu, tự giễu cười cười, xem ra là mình thật sự nhìn thấy ảo giác, Trần Gia Bảo sao có thể xuất hiện ở nhà họ Bạch?

Trần Gia Bảo tất nhiên cũng phát hiện ra Thượng Tiếu Vi và Nhậm Mộng Vũ, chỉ là hiện tại đối với anh mà nói, việc ăn Bạch Ngọc Thanh mới là chuyện quan trọng nhất.

Anh ôm ngang Bạch Ngọc Thanh, giống như quỷ mị ở dưới ánh trăng nhảy lên mấy cái, liền che dấu được tất cả mọi người, đi vào phòng ngủ của Bạch Ngọc Thanh.



“Chồng, đừng… Đừng bật đèn…”

Bạch Ngọc Thanh run giọng nói, trong lòng một hồi ngượng ngùng.

Cô vừa nói xong, Trần Gia Bảo đã bật đèn lên, cả phòng đều được thắp sáng rực rỡ, phòng ngủ tông màu hồng phấn chiếu vào trong mắt, càng thêm mập mờ.

“Không, anh muốn nhìn thân thể của bảo bối Ngọc Thanh là mê người cỡ nào.”

Trần Gia Bảo nhẹ nhàng đặt Bạch Ngọc Thanh lên giường lớn, theo trán cô, một đường hôn nhẹ nhàng về phía cổ, đồng thời đưa tay tìm được khóa váy của Bạch Ngọc Thanh, nhẹ nhàng kéo, đã đem váy cởi ra.

Khuôn mặt xinh đẹp của Bạch Ngọc Thanh càng thêm đỏ tươi, ánh mắt mê ly, phát ra tiếng thở dốc nhẹ nhàng, cảm giác bị Trần Gia Bảo vuốt ve tuyệt vời như vậy, theo phản xạ có điều kiện, đưa tay ôm chặt cổ Trần Gia Bảo.

Động tác trên tay Trần Gia Bảo cũng không dừng lại, quần áo bay tán loạn, rất nhanh, trên người Bạch Ngọc Thanh không còn một mảnh quần áo che khuất, thân thể trắng nõn tuyệt vời, hoàn toàn chiếu vào trong mắt Trần Gia Bảo.

Hô hấp của Trần Gia Bảo đột nhiên xiết chặt, quả thực hoàn hảo giống như tạo vật của trời ban!

Trong mắt Bạch Ngọc Thanh xuất hiện tia kiêu ngạo, tuy rằng cô cao lãnh trước mặt người khác, nhưng trong lòng cũng có một mặt hoang dã, ngoại trừ ngay từ lúc đầu có chút ngượng ngùng ra, hiện tại đã thoải mái, đem vẻ đẹp của chính mình hiện ra trước mắt Trần Gia Bảo, si mê nói: “Chồng, yêu ta…”

Trần Gia Bảo cảm thấy chờ thêm nữa, chính là báng bổ đối với cái “Đẹp”, anh không còn chút do dự nào, nhanh chóng cởi bỏ quần áo của mình đè lên.

Chỉ nghe giai nhân rên hừ một tiếng, Bạch Ngọc Thanh đã triệt để bị Trần Gia Bảo chiếm hữu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play