Nếu như cô biểu diễn tốt một chút ở buổi tiệc lần này, được Trần Gia
Bảo ưng ý, thì vấn đề khó mà chúng ta đnag gặp phải hiện tại, chẳng phải sẽ được giải quyết dễ dàng sao? Hơn nữa về sau cô có đi ngang đi ngược
trong ngành giải trí cũng có thể nhận được càng nhiều hơn những tài
nguyên tốt, ngay cả trở thành chị cả của ngành giải trí Việt Nam cũng
không phải là chuyện không thể, mà chị Đào tôi cũng nhảy lên trở thành
người đại diện quyền lợi siêu cấp của Việt Nam, từ đây được cả danh và
lợi, chỉ nghĩ tới thôi đã thấy thật hưng phấn rồi.”
Chị Đào càng nói càng kích động, hai mắt đã như muốn sáng lên lấp lánh,
dường như đã nhìn thấy được cảnh tượng mình đi đến được đỉnh cao của
cuộc đời.
Đường Thiên bĩu môi, nói: “Tôi cũng chưa từng thấy Trần Gia Bảo, lỡ như anh ta là một lão già họm hẹm thì phải làm sao bây giờ? Hơn nữa, là do tôi gây họa, vậy thì hãy để tôi giải quyết, tôi mới
không thèm hi sinh nhan sắc, đi cố ý lấy lòng cái người tên là Trần Gia
Bảo kia đâu.”
Chị Đào ngay cả quả táo cũng không ăn, thẳng thừng
đặt ở bên cạnh, vội la lên: “Thiến Thiến của tôi ơi, bây giờ đã là lúc
nào rồi, sao mà em còn nổi hứng bốc đồng như vậy nữa hả, em còn đang
thiếu nợ anh Long ba tỷ rưỡi lận đó, tới tận ba tỷ rưỡi lận đó, chẳng
mấy chốc lại đến ngày phải trả nợ rồi, chẳng lẽ… Chẳng lẽ cô thực sự
muốn trơ mắt nhìn em trai mình chết ở trong tay đám người kia sao? Hay
là cô có thể xả thân cứu em trai mình, chủ động đưa thân thể mình ra,
chớ nói chi là chị Đào cũng phải bị bọn họ làm cho thân bại danh liệt.”
“Anh Long” trong miệng chị Đào là một tổng giám đốc xí nghiệp đứng hàng đầu
trong ngành giải trí, tính cách hung hiểm độc ác, từ sau khi nhìn thấy
Đường Thiên ở một bữa tiệc rượu, liền ôm lòng muốn chiếm Đường Thiên làm của riêng, chỉ là ám hiệu nhiều lần với Đường Thiên, mà Đường Thiên vẫn không có động tĩnh gì, anh Long liền xếp đặt thiết kế ra một cái bẫy,
làm cho em trai của Đường Thiên nhiễm phải thói xấu ham bài bạc đánh
cược, lại kết hợp với sòng bạc để trong thời gian hai năm làm cho em
trai của Đường Thiên thua những ba tỷ rưỡi, dùng cái khoản tiền này để
uy hiếp Đường Thiên.
Đường Thiên nhớ tới tình cảnh trước mắt của
mình, sắc mặt cũng vì đó mà ảm đạm, cô ấy bước chân vào ngành giải trí
chưa tới ba năm, mặc dù trước mặt người khác rất vinh quang sáng lạn,
nhưng trên thực tế, tài sản của cô nhiều lắm là chỉ có ba mươi mấy tỷ mà thôi, muốn cô ngay tức khắc mà bỏ ra được ba tỷ rưỡi để trả nợ, đó căn
bản có đánh chết cô cũng không bỏ ra nổi.
Chỉ là, để cô ấy, một
người vẫn luôn luôn có tính cách băng thanh ngọc khiết, hi sinh nhan sắc lấy niềm vui của Trần Gia Bảo, chuyện này khiến cho trong lòng Đường
Thiên có cảm giác rất mâu thuẫn, mà hơn nữa, điều chủ yếu nhất là, cô ấy chưa từng thấy Trần Gia Bảo, ai biết Trần Gia Bảo là đẹp trai hay là
xấu đui xấu mù, là già họm hẹm hay còn trẻ đây? Lỡ như… Lỡ như Trần Gia
Bảo là một lão già họm hẹm bảy tám mươi tuổi, còn không bằng thẳng thừng dùng một dao giết chết cô luôn đi cho xong.
Dường như đã nhìn ra nội tâm Đường Thiên xoắn xuýt, chị Đào bất đắc dĩ nói: “Như vậy đi, bây giờ chị Đào cũng không ép cô, dù sao còn có một đoạn thời gian nữa, chờ đến khi buổi tiệc bắt đầu rồi, chúng ta trước tiên cứ quan sát Trần Gia Bảo xem sao đã, xem thử anh ta rốt cuộc là hạng người như thế nào, nếu
như cô không coi tọng anh ta nổi, vậy thì sau khi buổi tiệc rượu kết
thúc, chúng ta thẳng thừng rời đi, về phần ba tỷ rưỡi kia, chúng ta thử
tìm cách khác giải quyết, thế nào?”
Hai mắt Đường Thiên nhãn tình sáng lên, thẳng thừng ngồi dậy từ trên giường, ôm vòng eo mềm mại của
chị Đào, liên tục gật đầu nói: “Tôi biết chị Đào tốt với tôi nhất mà,
chúng ta cứ làm theo như lời cô nói nhé.”
Chị Đào nghiêm mặt nói: “Ngừng lại đi, trước hết chớ có mà chuốc thuốc mê với tôi, dù sao cô
cũng phải cho ra một cái tiêu chuẩn nhìn được là như thế nào, chứ nếu
như Trần Gia Bảo là một anh chàng đẹp trai, mà cô lại không để ý tới thì phải làm sao bây giờ?”
“Không có.” Trong đầu Đường Thiên lóe lên một tia sáng, đột nhiên nghĩ đến bạn trai của Hàn Đông Vy, nói: “Nếu
như Trần Gia Bảo đẹp trai bằng chừng một phần ba bạn trai của Hàn Đông
Vy, vậy thì tôi sẽ đồng ý đi làm cho anh ta vui lòng, như vậy đã được
chưa?”
“Được rồi!”
Đường Thiên cười hì hì một tiếng, trong lòng nhẹ nhàng thở ra, dù sao thẩm mỹ cũng là một chuyện mang tính chủ
quan, đến lúc đó chỉ cần nhìn thấy Trần Gia Bảo không vừa mắt, của thẳng thừng bỏ qua (PASS) là được.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT